[Dịch]Cơn Gió Cuốn Em Đi, Để Tinh Yêu Ở Lại - Sưu tầm - Chương 6: Cuộc Tuyển Chọn Tú Nữ - Nàng Đừng Mong Chạy Thoát!
- Home
- [Dịch]Cơn Gió Cuốn Em Đi, Để Tinh Yêu Ở Lại - Sưu tầm
- Chương 6: Cuộc Tuyển Chọn Tú Nữ - Nàng Đừng Mong Chạy Thoát!
Như một phản xạ tự nhiên,tôi vội vã đưa tay che đi khuôn mặt diễm lệ,quay tới quay lui tỏ rõ vẻ bối rối.Dường như bắt được cái vẻ mặt bối rối của tôi,hắn khẽ cười gian xảo rồi tựa khuỷu tay lên bàn tọa nguy nga tráng lệ của mình,thong thả cười nói:
_Ta rất vui khi được gặp các nàng,bây giờ ta sẽ cho người tuyển chọn năm người tốt nhất sẽ ở lại trong cung hầu hạ ta!
Hắn nói rồi phất tay ra hiệu cho cận thần của mình – Vĩ Cơ Chi Minh.
_Mời các tiểu thư đi lối này.
Chi Minh cúi đầu,đưa tay về phía cửa lớn khẽ nói.
Chi Minh vừa dứt lời,cái vị tiểu thư thùy mị khẽ uốn người cười duyên,trước khi quay người còn ko quên liếc mắt đưa tình với hắn khiến tôi nhìn mà buồn nôn.Nhưng…hắn chỉ nhìn tôi….
Sau một lúc tản bộ,chúng tôi dừng chân tại một vườn hoa đào nồng nàn hương thơm,đẹp đến mê người.Ko thể kiềm chế bản thân thôi ngắm nhìn cảnh đẹp mê người này,tôi khẽ vươn người,rang rộng hai tay,đẩy vòng một hoàn mĩ ra phía trước,ngước khuôn mặt diễm lệ ngắm nhìn từng cánh hoa rơi,tận hưởng từng cơn gió nhẹ nhàng thôi qua mang hương đào lướt nhẹ qua sống mũi,cảm giác thật tuyệt!Tôi bây giờ như toát lên một vẻ đẹp tự nhiên mê người,khiến ai ai cũng nhìn tôi bằng ánh mắt say đắm ko muốn rời.Chợt nhận ra mình đang là tâm điểm chú ý của mọi người,tôi vội khép tay lại,đỏ mặt đứng yên và nghĩ:”Mình đang làm cái quái gì thế này?!đây đâu phải lúc tận hưởng phong cảnh đâu!”.Thấy tôi đỏ mặt,hắn vội đưa tay lên miệng ho khù khụ vài tiếng nhưng thực chất là muốn che đi màu hồng trên khóe mắt.
_Bây giờ nô tài sẽ đưa ra đề thi.
Chi Minh điềm đạm nói.
_………………..
Ai ai cũng chăm chú nghe,ko nói một lời hay gây ra bất cứ tiếng động nào.
_Vẽ_____
Chi Minh vẫn điềm đạm nói.
_HẢ?!
Nhưng đáp lại lời nói chưa dứt của Chi Minh là những tiếng hét khó hiểu.
_Các vị tiểu thư cứ từ từ,đừng quá ngạc nhiên như vậy,tôi còn chưa nói xong mà!È hèm….mỗi vị tiểu thư phải vẽ một bức tranh chân thật nhất về khu vườn hoa đào này trong thời gian một nén nhan,năm vẽ đúng nhất,chân thật nhất từng khía cạnh của khu vườn này sẽ là những phi tử tiếp theo của hoàng thượng!
_Ra vậy!Ta hiểu rồi!…
Sau khi nghe Chi Minh phân tích rõ đề thi,mọi người mới ngộ ra.
Tôi chưa thấy cái đề thi nào vớ vẩn như vậy!Nếu tôi đang ở thời đại nằm trong dòng lịch lử thì những gì tôi đọc trong sách vở là sai hết!Sách ghi một đằng,thực tại bây giờ làm một lẻo,bó tay.com luôn!
_Bắt đầu!
Tiếng trống vừa dứt điểm,mọi người láo nháo cầm bút giấy,xồng xộc chạy đi,mỗi người ngồi một chỗ.Còn tôi,tôi đứng chôn chân tại chỗ,tỏ vẻ chán trường,đơn giản vì ko muốn tham gia vào cái hội vẽ cuồng này nhưng cuối cùng tôi cũng cầm bút giấy lên rồi ngồi tại chỗ vẽ.E he,cũng tốt!Tôi sẽ vẽ thật xấu cho hắn xem,mặc dù đó là hành vi đối nghịch với tài năng vẽ xuất sắc của tôi,tôi cười nhẹ rồi đưa bút vẽ từng nét bắt buộc.”Nhưng thôi,miễn sao thoát khỏi đây,hi sinh một tí cũng ko sao”tôi nghĩ rồi loằng ngoằng linh tinh khắp tờ giấy,phủ kín nó với một màu đen sẫm.Ngay khi tôi vừa dừng bút,tiếng trống báo hiệu thời gian đã hết cũng điểm.Tôi vui vẻ đưa bức tranh đen xì cho Chi Minh với một nụ cười rạng rỡ.Nhưng Chi Minh chỉ đáp lại nụ cười như nắng xuân của tôi bằng ánh mắt ngạc nhiên vô cùng,cậu vội mang bức tranh của tôi đến chỗ hắn và hắn vừa nhìn bức tranh của tôi vừa nhếch mép cười nham nhở khiến tôi lo lắng.Chẳng lẽ có gì ko đúng?Và quả nhiên có gì đó ko đúng!Hắn giơ cao bức tranh của tôi lên và nói bức tranh đó về nhất.Tôi nghe xong mà sững người,sao lại thế?Rõ ràng là rất xấu mà?Đừng nói tài năng trừng phạt tôi nhé?Chỉ là vẽ xấu đi lần này thôi mà!Nó ko cần tỏ sự giận dữ lớn như vậy đối với tôi,thế mới nói,người có tài chưa chắc đã sướng đâu!
_Nhưng__________
Tôi đang định lên tiếng thì hắn liền đi tới ôm lấy vòng eo nóng bỏng của tôi,áp sát vào tai tôi nói lời trêu chọc:
_Ta chả phải đã nói rồi sao?Chúng ta sẽ gặp lại mà!Và lần này ta sẽ ko dễ dãi tha cho nàng như lần trước đâu!
Á à!Thì ra hắn sớm biết tôi sẽ trở thành người của hắn nên mới tha cho tôi.Làm gì có chuyện cho qua dễ dàng như vậy!Đúng là cái tên xảo quyệt!
_Buông ta ra!
Tôi dùng sức phản kháng,dường như mấy năm ròng rã học quyền Anh của tôi bây giờ còn ko đủ lực để nhúc nhích,nói gì đến việc thoát khỏi vòng tay của hắn.Hắn quá mạnh,rốt cuộc hắn là người như thế nào?Sao lại sở hữu được một sức mạnh lớn như vậy?……..