Tóm tắt
“Ta yêu người, chỉ mãi yêu người.” Nàng
nhìn thẳng hắn nói.”Người ngươi yêu không phải là ta, người ngươi yêu là hình bóng ngươi nhìn
thấy qua khuôn mặt ta mà thôi.” Hắn quay lưng về phía nàng, thanh âm ôn
nhu nhưng không chứa chút tình cảm trả lời,”Ta …””Ngươi về đi.” Hắn để lại cho nàng bóng lưng, bước về phòng hắn.— —— —— —— —— —— —— —-“Tại sao các người có thể hạnh phúc bên người mình yêu còn ta thì không? Tại
sao khi ấy khi ta cầu xin các người cứu hắn các người lại ngoảnh mặt làm ngơ? Tại
sao người chết khi ấy lại là hắn?” Nàng nhìn đôi nam nữ mỹ ngọc thiên
thành đang bảo vệ nhau dưới lưỡi kiếm của mình, bi thương hỏi.”Hãy để ta trả giá cho những sai lầm của mình, đừng làm hại nàng ấy.”
Nam nhân che chở nữ nhân ở phía sau mình, nhàn nhạt lên tiếng… và rồi hắn xuyên không trở thành…”Truyện này không cần phải tranh giành, hai người đều phải chết, xuống dưới
âm phủ mà tạ lỗi với chàng.” Nàng căm thù nói, lưỡi kiếm cũng nhanh chóng
hạ xuống.— —— —— —— —— —— —— —–“Là chàng phải không? Ta biết chàng vẫn luôn đợi ta mà. Chúng ta cùng đi
thôi, đừng bỏ ta lại nữa. Thế giới này không có chàng, đối với ta tất cả đều vô
nghĩa mà thôi.” Nàng nhín bóng dáng đang cười với mình kia, là ảo cũng được
là thực cũng được, chỉ cần có hắn ở đó, nàng nguyện ý nắm tay hắn.