[Dịch]Bé Con Anh Yêu Em (Độc Chiếm Bảo Bối)- Sưu tầm - Chương 9: Anh Muốn Bảo Vệ Em Suốt Cuộc Đời Này
- Home
- [Dịch]Bé Con Anh Yêu Em (Độc Chiếm Bảo Bối)- Sưu tầm
- Chương 9: Anh Muốn Bảo Vệ Em Suốt Cuộc Đời Này
sao cô cứ thấy lạnh lưng như vậy chứ
sao anh cứ bắt nạt cô vậy ,tại cô hiền quá sao ..ô ..ô …
khuôn mặt cô lạnh lại,không thể bị ức hiếp như vậy được ,cuộc sống không để bị người ta bắt nạt được +_+ cô đột nhiên lại gần anh ,nhìn thẳng vào khuôn mặt anh nói
-Âu Dương Thế Minh từ bây giờ tôi với anh là kẻ thù; cô chắc chắn nói
anh khinh bỉ nhìn cô ,bây giờ gan cô lớn quá
-vậy sao: anh thản nhiên nói kéo khuôn mặt cô lại gần hôn
-ư ư………ưm: chuyện gì đang xảy ra vậy cô đang ở thế chủ động sao bây giờ lại ở thế bị động vậy ,anh hôn cô đến mụ mẫm ,môi cô thật mềm nha ,nhỏ nữa ,anh từ từ cắn mút lấy
đôi môi nhỏ của cô ,cô lấy tay đánh vào người anh thì bị anh nắm lại ..
anh đem người cô ném về phía giường ,cái thân nhỏ mảnh khảnh của cô bị anh chèn ép dưới người anh
đôi mắt đen sâu thẳm của anh nhìn vào khuôn mặt cô đôi môi của anh rời môi cô
-hừ đồ ăn đậu hũ; cô bực mình nói
anh nhìn cô đôi môi của cô bị sưng đỏ ,còn đẹp hơn khi trước nữa+_+
-bé con em biết không em càng ngày càng gan lớn rồi ,hay tôi quá nuông chiều em ,em mới như vậy: anh nhẹ nhàng vuốt mái tóc xoăn nhẹ của cô nói
cô hừ lạnh
-ai bắt anh chiều tôi: cô nói như lỗi tại anh hết vậy,nhưng anh nở nụ cười nhẹ mê hoặc chúng sinh nhưng với cô nó quá chói mắt
-vì em là người anh yêu hiểu chưa; anh nói ,trời ơi anh đang tỏ tình với cô sao
cô đỏ mặt vội lấy tay che mặt
-a a ..: cô hét lên xấu hổ chết đi được
anh cười ha hả ,lại càng trên cô
-lưu manh : cô quát anh
cô thoát ra khỏi vòng tay anh ,anh cố tình buông cô ra ,cô chạy xuống nhà ,bố mẹ cô lại đi làm rồi cô trốn vào nhà vệ sinh tránh mặt anh,anh đứng dậy khẽ sờ môi của mình
-môi em vẫn mềm như vậy; anh khẽ nói đầy mê muội rồi xuống nhà
-bé con đừng bảo là em ngại quá trốn anh nha: anh ngồi ngoài ghế sofa nói giọng khiêu khích với cô ,cố nói to để cô nghe thấy ,cô đỏ mặt trong nhà vệ sinh rửa mặt cho tỉnh táo rồi ra ngoài
thấy anh ngồi trên ghế sofa không khỏi giật mình cúi thấp đầu xuống ngồi ở ghế cách xa anh nhất hai tay nắm gấu váy
-anh đừng làm như vậy nữa được không ; cô nói ngại ngùng
anh nhìn cô
-tại sao: anh hỏi
cô nhướn mày lên nhìn anh rồi lại cúi xuống
-xấu hổ: cô trả lời
câu trả lời của cô thì làm cho anh cười đau cả bụng rồi lại ngồi nghiêm chỉnh như không có gì
-không phải rất ngọt ngào sao: anh nói
cô gật đầu ngọt thật ,môi anh rất ngọt
-vậy tại sao;
cô im lặng chẳng nói gì ,rồi uống lấy ngụm nước
-tại sao: anh bắt đầu hết kiên nhẫn rồi
-khi người ta hôn nhau thì yêu nhau vậy anh có yêu em không; cô lo lắng nói
anh lại ngồi gần cô
-Tiểu Linh,từ nhỏ anh và em đã ở bên nhau suốt bao nhiêu năm ,từ hồi em ở trong nôi ,trông em rất đáng yêu ,rồi em lớn lên em đã trở thành một cô gái trưởng thành xinh đẹp
anh vẫn luôn bên em : anh ôm nhẹ lấy cô
-anh muốn bảo vệ che chở em suốt cuộc đời này: anh nói hôn lên trán cô
cô đã rất cảm động với lời tỏ tình của anh
-Anh Thế Minh; cô khóc nói
Anh nở nụ cười nhẹ nhõm chỉ sợ cô không đồng ý ,từ chối anh không biết làm thế nào nữa
-ngoan đừng khóc : anh dỗ dành cô như một người chồng đang dỗ dành người vợ vậy
—————
4 năm sau
Cô dâu mặc chiếc váy màu trắng tinh khôi ,lộng lẫy ,bước vào ,cả khán phòng nhìn về phía đó ,cô dâu thật xinh đẹp nha ,làn da trắng min,chiếc váy cưới hở lưng đuôi cá càng tăng
thêm vẻ đẹp cho cô nha ,chiếc vòng cổ hình trái tim kim cương tăng thêm vẻ quí phái cho cô .
Chú rể mặc bộ vest lịch lãm đeo nhẫn cho cô dâu
không cần chủ hôn nói gì ,anh chỉ cười nụ cười với cô đeo chiếc nhẫn vào tay cho cô ,và cô cũng ngược lại như vậy ,hạnh phúc chỉ đơn giản như vậy thôi
-Bé con anh yêu em : Anh nói nhẹ vào tai cô
-Anh Thế Minh em cũng yêu anh
Bé Con Anh Yêu Em
Thế Minh