[Dịch]Bá Chủ- Sưu tầm - Chương 43: Chiếc nhẫn
Trong thôn, năm người Yến đang chờ Trác.
Khoảng một lúc, Trác xuất hiện, năm người khá kinh ngạc bởi Trác không hiện tại vị trí phục sinh không xa nơi năm người đang đứng mà đi tới từ một hướng khác, điều này có nghĩa Trác không chết rồi quay về mà tự mình trở lại thôn.
Tâm bất giác nói:
– Chẳng lẽ anh trọc giết được con khỉ rồi hả?
Ai lúc này cũng nghĩ như vậy, chỉ riêng Yến nghĩ khác:
– Cũng chưa hẳn, có lẽ hắn trốn được con khỉ rồi về lại thôn.
Có khả năng, dù sao sức chiến đấu của con khỉ kia quá mạnh, chưa nói máu nó còn rất nhiều, thời gian trôi qua mới được vài phút, trong thời gian ngắn như vậy mà bảo Trác giết được con khỉ thật sự hơi khó tin.
Thấy năm người nhìn mình chằm chằm, Trác cười nói:
– Sao thế, giờ mọi người mới nhận ra là tôi rất đẹp trai hay sao!
Khi nói, Trác nhìn thẳng vào Yến giống như là chỉ nói cho mình nàng nghe vậy, trong giọng hắn còn mang theo chút trêu chọc.
Yến cũng nhận ra điều này, nàng có chút xấu hổ chuyển ánh mắt sang hướng khác.
Tâm không phát giác chuyển biến tam trạng của chị mình, nàng bĩu môi:
– Anh mà đẹp trai gì, chưa nói xấu là may cho anh rồi.
Trác bảo:
– Được, em nhớ những lời này đấy, đừng hối hận.
Lúc này, Bắc ở phía sau, mang theo chút hy vọng hỏi:
– Anh, con boss thế nào rồi?
Mọi ánh mắt lại đổ dồn về Trác, đây là điều năm người muốn biết nhất.
Không chút dấu diếm, Trác đáp:
– Hà hà, may mắn anh đã giết được nó!
Biết đáp án, năm người trợn tròn mắt, không thể tin là Trác có thể giết chết con khỉ đó.
Trác lấy năm món đồ rớt ra từ con khỉ, nói tiếp:
– Con khỉ do sáu người chúng ta hợp sức giết nên mấy món này mọi người cùng chia.
Không còn ai nghi ngờ, tất cả hoàn toàn tin Trác đã giết chết con boss, số trang bị màu lam Trác vừa lấy ra là bằng chứng chứng minh xác thực nhất.
Nhìn số trang bị, Ánh Dương ngập ngừng:
– Có được không anh Du Ảnh, con boss hoàn toàn do anh giết, anh có quyền lấy hết số trang bị này mà, không cần phải chia ra đâu.
Nhìn biểu cảm của mọi người, Trác cười nói:
– Nếu không có mọi người chưa chắc tôi giết được con khỉ đó nên số đồ này chia ra là chính xác, mọi người không phải ngại.
Trác đã nói vậy thì thôi, không ai còn dị nghị, ánh mắt mọi người tập trung lại lên đống đồ.
Yến hoàn toàn thay đổi cái nhìn về Trác, có lẽ hắn cũng không quá tệ, phì phì, hắn tệ hay không thì có liên quan gì đến nàng mà nàng phải quan tâm chứ, Yến lắc đầu xua đi suy nghĩ này.
Còn Tâm, sau khi nghe Trác chia đồ lập tức chạy tới đầu tiên, tay đưa ra muốn cầm lấy xem vài món thì bị Trác chặn lại, cười tà nói:
– Khoan đã Yêu Hoa, em có nhớ anh vừa nói gì không?
Tâm tròn mắt ngây thơ hỏi lại:
– Anh có nói gì hả?
Trác giả bộ hầm hừ:
– Em chắc chứ?
Tâm liền áp sát Trác, lắc lắc cánh tay Trác, nói:
– Anh trọc đẹp trai, bỏ qua cho em đi mà.
Trác gật đầu vừa ý:
– Phải thế chứ, anh tạm thời bỏ qua cho lần này…
Trác chưa kịp nói xong, Tâm đã buông tay hắn ra chạy về phía đống đồ, Trác chẳng còn gì để nói.
Trác đã xem qua năm món này, trong đó có bốn loại trang bị đẳng cấp tốt lần lượt là áo, giày, bao tay và vòng cổ, xét thuộc tính thì có thể xếp chúng vào top đầu những trang bị lam, hàng rơi từ yêu thú có khác. Ngoài bốn món trang bị này thì còn có một quyển sách kỹ năng của chức nghiệp Bạo Quyền, chỉ tiếc không có món nào dành cho chức nghiệp của Trác.
Mọi người dựa vào chức nghiệp phân đồ, ngoài Trác còn có một người không có trang bị là Bắc, còn người lấy được nhiều nhất là Tâm cùng Yến, hai người nhưng được ba món.
Nhận đôi bao tay cùng quyển sách kỹ năng từ tay Tâm, Yến hơi ngại ngùng nhìn Trác, vô cùng dứt khoát, Yến từ trong túi lấy ra hai túi tiền đưa cho Trác và Bắc, nàng nói:
– Coi như đây là phần của hai người, dù sao cũng đã bỏ sức.
Bắc nhìn về phía Trác chờ hắn quyết định.
Hơi ngạc nhiên về hành động của cô nàng, không do dự Trác vui vẻ nhận lấy:
– Vậy được.
Trác đồng ý thì Bắc cũng không có lý do gì từ chối, hắn mở túi tiền ra ngay.
– Hai mươi vàng!
Bắc hô lên, số tiền này dư cho hắn sắm hai món đồ tốt rồi đấy chứ.
Trác cũng mở túi tiền Yến đưa cho hắn.
Nhìn số tiền nhận được, Trác cứng họng, biết trước là cô nàng này rất giàu nhưng không ngờ lại giàu đến thế này, cho hắn những năm chục vàng.
Trong trò chơi, cho phép dùng tiền thật để đổi thành tiền trong game nhưng tỷ lệ khá chênh lệch, một so với mười, vì vậy rất ít người chơi chịu bỏ tiền đổi lấy, thà rằng tích cóp từng chút còn hơn. Còn đại đa số các guild khi bắt đầu trò chơi đều yêu cầu thành viên kiếm xu, với số lượng người đông đảo thì gom xu không quá khó, chưa kể còn tổ chức vài hoạt động kinh doanh theo trò chơi kiếm tiền.
Việc để tỷ lệ chênh lệch như vậy theo giải thích của công ty phát hành nhằm tránh hiện tượng nhiều người dựa vào nhiều tiền làm mất cân đối trò chơi, nhưng cũng không thể cao tới mức không ai dám đổi vì vậy một so với mười là giới hạn được đưa ra.
Với năm mươi vàng Yến đưa cho Trác nếu đổi thành tiền thật khoảng năm trăm nghìn, bằng tiền lương mười tháng của hắn. Một con số không nhỏ, theo biểu hiện của Yến thì có vẻ chừng này tiền vẫn chưa là gì so với nàng.
Trác không nhiều lời, dù số vàng này Yến dùng tiền thật đổi lấy đi chăng nữa nếu nàng đã đưa thì hắn cũng không rườm rà khách sáo, Trác cất số vàng vào túi gật đầu nói:
– Cám ơn!
Yến đáp:
– Không có gì.
Sau đó, mỗi người chia tay, ai cũng có nhiệm vụ của mình, sáng nay thu hoạch như vậy là quá đủ đối với từng người.
Chưa vội đi, Trác đứng tại chỗ, trong lòng bàn tay là một chiếc nhẫn màu đen tuyền, không có chút nào nổi bật, đúng vậy, chiếc nhẫn này là thứ mà Trác lấy được trong hang động.
[] (Phong Ấn)
“Toàn bộ thuộc tính bị phong ấn.”
“Kỹ năng cố định: Hoá – Biến xác mọi sinh vật thành vật phẩm.”
“Chiếc nhẫn của Ám Vương, một trong bảy người hầu thân cận nhất của Đại Ma Vương, chiếc nhẫn là kết tinh một phần sức mạnh của Ám Vương, bị năm loại sức mạnh phong ấn.”
Chưa hết, ngoài việc lấy được chiếc nhẫn, Trác còn vô tình kích hoạt một cái nhiệm vụ.
“Nhiệm vụ ẩn “Ám Vương”: Truy tìm nơi Ám Vương bị phong ấn trả lại chiếc nhẫn. Yêu cầu phá giải mọi phong ấn trên chiếc nhẫn trước khi đưa lại Ám Vương. (Nhiệm vụ chỉ cho phép một người)”
“Phá giải phong ấn đầu tiên cần một viên Đá Thần nguyên vẹn, kết hợp sức mạnh của một trong năm đại năng lượng Thổ.”
“Phần thưởng nhiệm vụ: Chưa biết.”
Bỏ qua phần nhiệm vụ, hiện tại chưa có chút manh mối nào thì quan tâm làm gì, điều quan trọng bây giờ là chiếc nhẫn.
Trác ngắm chiếc nhẫn một lúc liền hướng về phía ngón tay đeo vào, không hề bị cản trở, chiếc nhẫn thuận lợi xỏ vào ngón tay Trác, đồng thời kỹ năng cố định của chiếc nhẫn cũng được kích hoạt.
Quả nhiên không hề có bất cứ yêu cầu nào về chức nghiệp cũng như là đẳng cấp. Trác thoả mãn, một món đồ bị phong ấn, qua phần giới thiệu có thể thấy nó không đơn giản, là hàng hiếm trong hiếm, khủng trong khủng, không biết thuộc tính của nó như thế nào nếu bỏ phong ấn, Trác quả thật háo hức cùng chờ mong.
Đương nhiên tiếp theo còn phải thử kỹ năng của chiếc nhẫn, có lẽ ăn trưa xong rồi tính, hiện tại đã gần mười một giờ rồi, vẫn còn phong thư của A Tứ gửi cho thôn trưởng chưa đưa, để chút làm luôn một thể.
May mắn trưa nay cô Loan cùng Ly đi nhà họ hàng nên Trác không phải về, hắn sẽ thêm thời gian để chơi, Trác liền thoát ra.