Đại Thiếu Gia (Vn) - Chương 109:
Tôi vội vàng thu gọn mọi thứ rồi leo lên xe phóng ra quán. Những lúc hóng gió hay đi lại thảnh thơi thì xe đạp là một lựa chọn tối ưu, còn lúc vội vàng như này thì chỉ muốn quẳng mẹ cái xe đi cho rồi.
Mất 10 phút để đến quán, một anh nhân viên đã nhận lệnh từ lão quản lí đợi sẵn để dẫn tôi xuống kho. Cái kho nằm sau một ngách nhỏ ở sau cùng, nó khá kín chỉ có duy nhất một cửa sổ thông khí mở ra bên ngoài. Tôi bước vào trong thì thấy bốn thằng đang bị trói nằm dưới đất, xung quanh có hơn chục ông to con săm trổ đầy người, toàn hảo hữu của tay quản lí.
_Ngẩng mặt lên !
Tôi ngồi xuống chiếc ghế đơn đã được để sẵn, vắt chân lên ra lệnh. Mấy lão tay to thấy tôi khệnh khạng cũng không ý kiến gì, chắc hiểu tay quản lí còn làm đệ cho tôi thì mấy lão cũng trả là cái cóc ghẻ gì.
_TAO NÓI CHÚNG MÀY KHÔNG NGHE HẢ? NGẨNG LÊN !
” BỐP, BỐP, BỐP “.
Ba thằng được ăn ba phát tát trời giáng, có rượu phạt ban cho mới bắt đầu run rẩy ngẩng đầu.
_Toàn người quen cả nhề. Sao chúng mày đến đây phá.- Tôi hỏi.
Ba thằng nhìn nhau không ai dám mở miệng trả lời, lão quản lí tức quá tiến lại đạp vào ngực một thằng khiến nó lăn quay ra đất, mấy thằng còn lại sợ sệt trả lời.
_Bọn em đến tìm con Hoa. – Thằng có hôn ước với Hoa lên tiếng.
_Chuyện tối qua và trưa nay tao chưa thèm tính sổ với mày, mày đã tự dẫn xác đến đây tìm tao. Mày muốn chết không ?
Tôi tức giận đứng dạy dùng hết lực tung một cước ngang mặt nó, thằng bé mồm ứa máu ho sặc sụa.
_Em xin..anh. Em không biết..anh là ai nên nỡ đắc tội. – Nó quỳ xuống.
_Mày không biết tao là ai à? Tốt lắm. Về đi, mai tao sẽ đến nhà tìm mày nói chuyện sau. Thả nó ra anh Thắng.
Tôi ra lệnh thả nó, mọi người đều ngạc nhiên về quyết định của tôi. Cả ba thằng mừng rỡ như bắt được vàng, anh Thắng sai người cởi trói rồi kết một câu trước khi thả chúng nó :
_Chết từ từ sẽ đau đớn hơn một pha kết liễu.
Nghe xong cả ba thằng toát mồ hôi dựng tóc gáy. Tôi chỉ ngồi nhìn ba thằng vội vàng bước ra khỏi quán karaoke.
_Thôi, anh mời mọi người tối sang nhà hàng nhậu một bữa coi như em cảm ơn. Em đi tìm Hoa đây.
_Có gái là quên hết anh em.
Nghe ông Thắng nói xong tôi chỉ cười trừ rồi đi sang nhà hàng. Sang đó thấy Hoa đang ngồi thẫn thờ ở ngoài sảnh chắc đang chán. Tôi lại gần hù em làm em giật mình.
_Anh làm em giật mình rồi đấy. – Hoa phụng phịu cái mặt. Tôi đưa tay lên vuốt những sợi tóc vương trên má em rồi bảo.
_Thôi đứng dạy đi. Anh dẫn em đi chơi !
_Yeah !!
Hoa phấn khích nhảy ù lên ôm cổ tôi. Chắc tinh thần mấy hôm nay em hơi căng thẳng nên thấy được đi chơi thì sung sướng. Tôi mượn chìa khoá xe của ông Thắng rồi đánh con bốn bánh của ông ra khỏi quán. Lương quản lí mà chạy Audi Q6 thì chắc chỉ có mình ông.
Hoa ngồi trên xe mà cứ khua chân múa tay, hết nhòm đầu qua cửa lại thỉnh thoảng hét lên.
_Hoa ơi ! Mai cùng anh đi về gặp bố mẹ nhé. – Thấy tôi đề cập đến chuyện về nhà mặt Hoa có vẻ buồn.
_Đừng lo, anh sẽ bên cạnh em mà. – Tôi nhìn sang an ủi em.
_Vâng.
Hoa đáp một tiếng rồi mặt ngắn tũn như cái bơm. Gió trời thổi qua cửa kính làm tóc em bay tứ tung. Gần đến nơi tôi vội giảm tốc độ, rồi rẽ xe đi lên triền đê. Đây là nơi tôi phát hiện vào lúc hè năm ngoái, một con đê kè sông Hồng. Bên trái nó là một cánh đồng lúa vàng rực rỡ, bên phải là con sông Hồng. Từ trên đê có thể quan sát hết khu làng mạc đơn sơ và cánh đồng. Quanh cảnh hết sảy.
_Woww, đẹp quá ! – Hoa bước ra khỏi xe dơ hơi tay lên đón gió.
_Hì, đây là lần thứ 2 anh đến đây đó.
_Hi, thích quá.
Hoa cười rồi chạy xuống phía dưới triền đê, cỏ vừa ngắn vừa xanh. Thi thoảng mọc ra một bãi hoa cứt lợn giữa biển cỏ. Hoa ngồi xuống nghịch mấy đám cỏ, tôi cũng vươn vai nằm uỵch cái xuống cạnh em.
_Em sợ lắm Minh ạ ! – Hoa đột nhiên gập người ôm đầu gối, nhìn em đang rất lo sợ một điều gì đó.
_Có anh ở đây rồi – Nhật Minh idol.
Tôi bật người dạy vuốt tóc em, nghe xong em phụt cười đánh yêu tôi một cái vào vai.
_Nhà em nợ rất nhiều tiền vì làm ăn thua lỗ. Bố mẹ của Hoàng ( tên thằng đàn bà ) hứa sẽ rót vốn cho công ty bố mẹ em nếu em và Hoàng kết hôn. Nhưng bây giờ..Huhuhu.
Kể xong Hoa bật khóc một cách ngon lành, tôi hiểu với phận người con, Hoa đang thật bất hiếu khi làm gia đình sụp đổ. Nhưng phận con gái, ai không muốn lấy một người mình yêu làm chồng, một người đàn ông đích thực để gửi gắm cả đời con gái chứ không phải một thằng đàn bà chỉ muốn chiếm lấy thể xác của con nhà người ta.
_Em có biết tại sao trái đất luôn xoay quanh mặt trời mà không phải mặt trời xoay quanh trái đất không?
_Em không biết. – Hoa bắt đầu ngừng khóc nghe tôi nói.
_Vì nếu thiếu ánh sáng trái đất sẽ chết, còn mặt trời thì không. Anh cũng vậy, anh sẽ bảo vệ em vì tất cả. Thiếu em, anh sẽ chết !
Nghe tôi nói đến đây Hoa bất ngờ mở to mắt, em lao vào ôm trầm lấy tôi khóc lức nở rồi nói trong nước mắt :
_Em yêu anh !
Sau đó tôi đỡ em ngước mắt lên nhìn tôi, giữa trời đất mênh mông hai đứa trao yêu thương qua những ánh mắt. Rồi tôi tiến sát lại gần em hơn, mặt tôi có thể cảm nhận từng nhịp thở từ em. Rồi tôi trao em một nụ hôn, nó ngọt ngào và dịu êm như đúng nụ hôn đầu của hai đứa vào hai năm về trước. Em không phản kháng mà bám chặt vào eo tôi tận hưởng. Hít hà chán chê cái lưỡi của tôi không chịu yên phận liền len lỏi thoát ra ngoài, nó luồn lách qua môi em rồi tách đôi hàm răng để luồn vào trong tìm đối thủ. Em cũng không phải dạng vừa khi dùng lưỡi đáp trả tôi nhiệt tình, hai đứa đá lưỡi được năm phút thì tôi hơi mỏi thụt lưỡi nghỉ ngơi. Hai đứa lại hoà quyện vào nụ hôn nồng cháy, bàn tay tôi xoa dọc lưng khiến Hoa rùng mình ôm chặt lấy tôi. Tay tôi bắt đầu di chuyển vào trong xoa bụng em, không thấy em phản kháng tay tôi luồn vào trong áo. Lần đầu tiên tay sờ vào một làn da mềm mại mà mát lạnh, Hoa rùng mình nhưng vẫn không phản kháng. Tay tôi luồn vào hẳn vào trong áo lót của em mà nhào lặn, ngực em phải nói là đầy đặn. Môi tôi vẫn chưa chịu rời môi em, còn tay tôi vẫn ở bên trong xoa cặp vú nảy nở.
( Tạm dừng cảnh 18+ cho chim đỡ cửng. 10 phút quảng cáo ).
Reeng…Rengggg.
Cả hai đứa nghe thấy tiếng chuông liền giật mình buông nhau ra. Hoa bối rối chỉnh lại mớ tóc xù lên vì gió, tôi thì luống cuống rút cái điện thoại mãi không ra.
_Alo.
_Thằng kia mang xe về tao còn đi chơi. – Lão Thắng giở giọng đòi xe.
_Anh làm ăn như shit !
Nói xong tôi cúp máy luôn, lúc này tôi cả Hoa đều ngại không nói nhau một lời nào. Thời gian như dừng lại quanh hai đứa.
_Về thôi em.
_Vâng.
Tôi cả Hoa ngồi lên xe rồi nổ máy. Trên môi vẫn vương vấn một chút ngọt ngào, một chút mềm mại. Tôi đánh xe vào gara của quán, chỗ này tôi thiết kế đủ không gian để đâu ba chiếc oto, nhưng chủ yếu toàn xe máy của nhân viên quán.
_Này trả ông, đi được một lúc mà đã nhặng xị lên rồi. – Tôi vẫn còn bực vì tụt cảm xúc.
_Nhà nhiều tiền đéo mua bò mà đi. Đi mượn xe làm gì? – Ông cũng đốp lại luôn.
_Đéo thích.
Nói xong tôi bỏ vào trong phòng trông quán cho ông đi chơi. Hoa cũng mò vào trong ngồi cạnh tò mò hỏi :
_Con bò thì đi làm sao được hả anh?
Thấy em ngố quá tôi phì cười đáp :
_Bò là dòng xe thể thao đắt tiền. Hì hì.
Em nghe xong cũng vỡ lẽ ra, mặt em lúc này đáng yêu đến chết luôn. Trả nhẽ tôi lại vật ra làm cuốc nữa. Haha
_Anh ơi, ra tính tiền cho khách kìa. – Hoa níu tay tôi nhõng nhẽo.
_Thôi nãy anh mất nhiều sức quá bây giờ oải lắm. – Tôi đá xoáy vụ ba nãy.
_Híc, đồ dê xồm.
Em giả cái mặt giận dỗi ra, mỗi thì bĩu bĩu. Bấn quá tôi lại xồ vào vật em nằm ra ghế hôn ngấu nghiến. Em không phản kháng mà nằm im chịu trận. Chán chê tôi mới ngồi dạy cho em hít thở không khí.
_Thôi anh về đây ! Em ở lại trông quán rồi thu tiền nhé.
_Anh đang bóc lột sức lao động của em đấy à? Tí em lấy hết tiền của anh.
Em buông lời hăm dọa khiến tôi cười lớn.
_Haha. Em có lấy cả đời cũng không hết được tiền của anh đâu.
_Dốt cuộc anh là ai hả Nhật Minh?
Tôi chỉ cười thay vì dành cho em câu trả lời. Ngày mai sẽ dẫn em về nhà, cuối tuần này tôi phải về Hà Nội để gặp đối tác thay bố mẹ. Nhiều việc phải lo quá đi !