Đại mình tinh và chàng vệ sĩ - Chương 103 (Hết)
Tin tức đại minh tinh Selina sắp kết hôn khiến cho cả giới giải trí một phen sững sốt, náo loạn, càng chấn động, bất ngờ hơn khi chú rể lại là Lăng An Vũ người yêu cũ của cô.
Tuy fan của Dạ Ngân Tuyết cùng mọi người ai nấy đều rất sốc trước tin tức này nhưng bọn họ đều đồng lòng chúc phúc cho cô, hôn lễ của cô sẽ được phát sóng trực tiếp trên tất cả phương tiện truyền thông.
Nước L.E
Trong phòng cô dâu, Trần Uyển Dư mặc váy cưới ngồi bên cạnh Dạ Ngân Tuyết, hai người các cô đều mặc lên người váy cưới trở thành cô dâu đẹp nhất, Trần Uyển Dư cười tươi, tựa đầu vào vai của Dạ Ngân Tuyết:
“Nhờ cậu mà tớ có thể tổ chức hôn lễ ở một lâu đài xa hoa, lộng lẫy như thế, có bạn thân là người hoàng tộc sướng thật.”
Dạ Ngân Tuyết phì cười, cô cũng giống như Trần Uyển Dư không giấu được sự hạnh phúc:”Còn tớ thì thật vui khi có thể kết hôn cùng một lúc với bạn thân của mình.”
“Chỉ đáng tiếc là chúng ta không thể cùng nhau có con cùng lúc nếu có thể thì vui biết mấy.” Trần Uyển Dư cảm thấy tiếc nhưng đột nhiên cô chợt nảy ra một suy nghĩ trong đầu:
“Tiểu Tuyết! Cậu với An Vũ hãy sinh thêm một đứa con nữa đi để tớ và cậu có thể mang thai cùng một lúc.”
Dạ Ngân Tuyết chưa kịp đáp lại thì Hạ Tử Quyên cùng mẹ của Trần Uyển Dư, Clara đẩy cửa đi nhanh vào, Hạ Tử Quyên gấp gáp nói:”Hai con đã chuẩn bị xong hết chưa? Đến giờ rồi đấy, chúng ta mau đi đến nhà thờ thôi.”
“Vâng.” Dạ Ngân Tuyết cùng Trần Uyển Dư đứng dậy, cùng mọi người đi đến nhà thờ.
Đến nhà thờ, Dạ Ngân Tuyết cùng Trần Uyển Dư khoác tay Lăng An Vũ và Nam Hoàng Trung từ từ tiến vào bên trong nhà thờ. Dạ Ngân Tuyết cùng Lăng An Vũ đi trước, cô trong chiếc váy cưới được thiết kế riêng, đầu đội vương miện, cả người cô toát ra vẻ khí chất của một gia đình hoàng tộc đầy quyền quý, cao sang.
Những vị khách mời trong lễ cưới đều là những người quý tộc, quyền cao chức trọng, tất cả bọn họ đều vui vẻ chúc phúc bốn người từ tận đáy lòng. Hai cặp đôi liên tục trao nhau những ánh mắt đầy ngọt ngào.
Đứng trước cha xứ, Dạ Ngân Tuyết cùng Lăng An Vũ, Trần Uyển Dư và Nam Hoàng Trung cùng nhau nói lời thề nguyện, hai cặp đôi trao nhau nhẫn cưới, cuối cùng chính là trao nhau nụ hôn ngọt ngào, yêu thương, hạnh phúc trong tiếng nhạc du dương, nhẹ nhàng của những nghệ sĩ cello, violin nổi tiếng, tài giỏi.
Tất cả nghi thức đã xong, mọi người cùng nhau tiến đến hai cặp cô dâu chú rể để cùng chụp hình. Rời khỏi lễ đường, tất cả mọi người đi đến nhà hàng, Trần Uyển Dư cùng Dạ Ngân Tuyết ngồi trong phòng thay đồ thở mạnh một hơi, Trần Uyển Dư nhăn nhó mặt mày nói với Dạ Ngân Tuyết:
“Hai chân của tớ rã rời hết rồi, quá trời nghi thức.”
Dạ Ngân Tuyết bật cười, cô đã từng đóng qua cảnh đám cưới nên cô cảm thấy cũng không mệt lắm. Lăng An Vũ cùng Nam Hoàng Trung bước vào, tiến đến gần hai người các cô, Lăng An Vũ xoa bóp vai cho Dạ Ngân Tuyết còn Nam Hoàng Trung thì đấm bóp chân của Trần Uyển Dư.
“Xem ra hai người vẫn còn có lương tâm đấy.” Trần Uyển Dư mỉm cười vui vẻ hưởng thụ khi được chồng xoa bóp.
Galvin gõ cửa báo với bốn người rồi từ từ bước vào, khóe môi cau lên cười nhẹ, cất tiếng nói:
“Hôn lễ còn chưa kết thúc mà đã biến thành thê nô rồi sao?”
Dạ Ngân Tuyết cười tít mắt gọi Galvin:”Cậu!”
Galvin mỉm cười không nhanh không chậm nói:”Con hãy mau cùng với Uyển Dư thay đồ đi rồi cùng An Vũ và Hoàng Trung đi ra ngoài, mọi người đang muốn gặp các con đấy.”
“Vâng.” Bốn người đồng loạt cất giọng đáp lại rồi nhanh chóng đi thay đồ.
Bên ngoài, Lăng Nhã Lệ cầm ly rượu đang đứng chọn đồ ăn thì Tạ Anh Minh tiến đến bắt chuyện với cô:
“Chào cô, chúng ta đã từng gặp nhau cô còn nhớ chứ?”
“Tất nhiên là tôi nhớ rồi.” Lăng Nhã Lệ mỉm cười gật đầu đáp lại, lúc trước cô không để ý mấy đến Tạ Anh Minh nhưng bây giờ khi quan sát kĩ cô lại bị anh mê hoặc bởi vẻ ngoài đầy lãng tử của anh.
Tạ Anh Minh cùng Lăng Nhã Lệ bắt đầu trò chuyện với nhau, càng nói chuyện hai người cảm thấy càng hợp nhau một cách lạ kì. Dạ Ngân Tuyết bước ra nhìn thấy hai người đang nói chuyện thì nở một nụ cười thích thú nói với Lăng An Vũ:
“An Vũ! Anh xem Tạ Anh Minh với Nhã Lệ cũng xứng đôi lắm đấy.”
“Ừm…” Lăng An Vũ gật gù ừ nhẹ một tiếng rồi ôm lấy eo của cô khẽ nói vào tai:
“Sau này anh không cho phép em nhìn bất kì người đàn ông nào khác ngoài anh đấy, cho dù bây giờ em với Tạ Anh Minh chỉ là bạn thì em cũng không được tiếp xúc, nói chuyện nhiều, không tiếp xúc càng tốt.”
Dạ Ngân Tuyết bĩu môi, xùy một tiếng, đáp lại:”Em biết rồi, bây giờ anh chính là Vua Giấm chính hiệu đấy.”
“Anh là Vua Giấm đó giờ rồi tại em không nhận ra thôi.” Lăng An Vũ vuốt nhẹ cái mũi thanh tú của cô, thẳng thắn thừa nhận mình chính Vua Giấm, anh nhìn cô mỉm cười dịu dàng, ấm áp, cảm thấy đây chính là khoảnh khắc hạnh phúc nhất cuộc đời của mình, không muốn trôi qua một chút nào anh chỉ muốn dừng lại ở những giây phút hạnh phúc này.