Cuồng Y Vô Song - Lâm Đình (FULL) - Chương 30 Chẳng lẽ tên Hầu Hoài này lại muốn làm?
Đêm, hai giờ sáng.
Lưu Diềm xem hiểu ý động tác tay của Lâm Đình, chạy tới đúng thời gian.
Lưu Diềm mây mưa một phen trên giường Lâm Đình, lần này anh hành hạ Lưu Diễm quá sức.
Lúc trước, Lâm Đình đối đãi Doanh Doanh bằng thủ đoạn như thế nào, buối tối hồm nay gần như tất cả dều dùng trên người Lưu Diễm.
Mặc dù Lưu Diềm là phụ nữ đã có chồng, nhưng có vài tư thế cồ ta cũng chưa làm qua với đàn ông bao giờ.
Đương nhiên, có vài tư thế là Lâm Đình lĩnh ngộ từ trong thực tiền với Trương Tuệ, lúc Lâm Đình ôm lấy đầu Lưu Diềm, suýt chút nữa khiến cô ta hít thở không thông, Lưu Diềm khẽ vươn tay chặn lại Lâm Đình, há to miệng thở dốc.
“Lâm Đình, dừng tay, còn tiếp tục như vậy nữa, tôi sẽ bị cậu giết chết mất!”
Lưu Diễm xin khoan dung một hồi, nhưng Lâm Đình không hề có ý dừng tay tại (Tây.
Nếu không phải Lưu Diễm đột nhiên chạy tới, hôm nay Lâm Đình đã có thể làm Hạnh Nhi.
Đối với loại sai Tâm này của Lưu Diềm, Lâm Đình đương nhiên không thể tuỳtiện thả đi.
Huống hồ, Lâm Đình tích máu nóng cả đêm, mãi mới có Lưu Diễm đến đây, tất nhiên phải trút xuống
người cô ta.
Chân Lưu Diềm vừa nhỏ vừa dài, làm giá đỡ pháo thật sự là cực kỳ hoàn hảo.
Mặc dù tỉ lệ cơ thể cô ta không quá hoàn mỹ, nhưng chỉ mỗi cặp giá đỡ pháo này đủ đế đền bù những chồ khồng đủ kia.
“Trên mặt đất lạnh, vần nên nằm ở trên giường đi”.
Lâm Đình nói xong, một tay trực tiếp bế Lưu Diễm lên, sau đó mình cũng nằm trên giường nghỉ ngơi, Lưu Diễm thì nằm sấp trên người anh.
Nếu không phải Lâm Đình thấy Lưu Diễm thực sự không được, anh sẽ không tùy tiện tha thứ cô ta như vậy.
“Ai bảo chị làm hỏng chuyện tốt của tồi, tồi trừng phạt chị một chút còn không được?”, lúc Lâm Đình nói chuyện, trên tay đột nhiên dùng chút lực, Lưu Diềm nũng nịu uốn éo người.
“Tôi cũng không phải đến làm hỏng chuyện tốt của cậu!”, Lưu Diễm nói như vậy, nhìn ra dược lời này của cồ ta là thật lòng.
Lưu Diễm đến chổ Lâm Đình, ban đầu Hạnh Nhi đã hoài nghi chuyện hai người làm chung với nhau, bằng không thì thái độ của Lưu Diềm đối với Lâm Đình quay ngoắt trong mấy ngày chẳng thể giải thích được.
Vốn Vương Tiền Tiến cũng khồng hề quan tâm những tính toán kia của Lưu Diễm, nhưng Hạnh Nhi
không giống vậy. Hạnh Nhi và Lưu Diềm đều là đàn bà, hơn nữa hai người đồng thời chú ý một người đàn ông.
Sự thay đổi của Lưu Diềm đối với Lâm Đình đã khiến Hạnh Nhi sinh ra hoài nghi ngay lần đầu tiên.
Theo suy nghĩ của Lưu Diềm, nếu Hạnh Nhi thật sự thành người phụ nữ của Lâm Đình, như vậy cô ta liền nắm thóp được Hạnh Nhi trong tay.
Cho dù Hạnh Nhi thật sự biết Lưu Diễm và Lâm Đình làm vài chuyện có lồi với anh trai cô ta, Hạnh Nhi cũng không dám nói lung tung.
“Vậy chị còn tới làm gì?”
“Không phải là tôi muốn đến, mà ông bố chồng của tôi nhất định phải bắt tôi đi tìm! Lúc tôi đi ra, thật ra ồng ta cũng ra ngoài. Cậu nói xem, là tôi gọi cồ ta về tốt hơn, hay là để bố chồng tôi phát hiện hai người các cậu trên giường tốt hơn?”, Lưu Diềm mang giọng điệu tủi thân nói.
Lâm Đình nghe được lời này, xem ra là thật sự oan uổng cô ta.
“Vậy chị làm quả thực không sai. Nếu đã vậy, tôi lại thưởng chị thêm một lần”.
Lâm Đình nói xong liền lay lay đôi chân dài của Lưu Diềm.
Lưu Diễm lập tức bị dọa đến mặt cắt không còn giọt máu.
“Đừng, tuyệt đối đừng. Tôi không chịu được cậu
nữa, trừ phi cậu muốn giết chết tôi’”, Lưu Diễm vội vàng cầu xin tha thứ.
Lâm Đình thấy thế đành coi như thôi.
Mắt thấy thời gian không còn sớm, Lưu Diềm không dám ở lại chồ Lâm Đình, nếu bị phát hiện, khó tránh khỏi một hồi nghe đồn khó nghe.
Mấy ngày nay, có lẽ do Lâm Đình vừa mới tu luyện Vồ Tương Quyết, nhu cầu ở phương diện nào đó của anh vô cùng mạnh.
Suy cho cùng, chân lực trong cơ thế vô cùng sinh động, chỉ khi anh giao hợp với phụ nữ mới có thể làm chân lực yên phận, nhanh chóng vận chuyến và tu hành.
Sau khi Lưu Diềm đi, Lâm Đình vừa nghĩ tới dáng vẻ kia của Hạnh Nhi, mới không bao lâu đã sinh ra chút ham muốn.
Lăn qua lộn lại khồng ngủ được, lúc này biện pháp giải quyết tốt nhất đương nhiên là đi tìm Trương Tuệ.
Nhưng ngay lúc Lâm Đình vừa mới chuẩn bị ra cửa, anh đột nhiên nghe được bên cạnh có tiếng động.
Đương nhiên, động tĩnh này không phải từ nhà Trương Tuệ, mà là nhà Hầu Hoài.
Chẳng lẽ tên Hầu Hoài này lại muốn làm?
Như vậy không phải càng khiến ham muốn của anh tăng lên!
Trong lòng Lâm Đình suy nghĩ, không sốt ruột nhanh chóng rời đi.
Đúng lúc này anh đột nhiên thấy một bóng người võ cùng tinh tế thon thả.
“Doanh Doanh?”
Lâm Đình thấy rõ người tới, chính là bạn gái của Hầu Hoài.
Sau khi Lâm Đình chữa khỏi bệnh cho Doanh Doanh, cô ta chưa từng tiến vào nhà anh vào buổi tối.
Hiện tại, hiển nhiên là Doanh Doanh tìm đến anh.
Nghe được tiếng Lâm Đình, Doanh Doanh chợt chậm lại, tiếp đó nhanh chóng chạy bộ qua.
Lâm Đình không quá rõ ràng, lúc này Doanh Doanh muốn tới làm gì?
Doanh Doanh cũng nghe được tiếng Lâm Đình thì hơi hơi kích động.
Vừa mới đến bên người Lâm Đình, Doanh Doanh liền đưa tay trực tiếp ôm lấy anh.
“Anh Đình, tôi nhớ anh lắm”, Doanh Doanh nói.
Lâm Đình có thể rõ ràng cảm nhận được thân thể Doanh Doanh kích động run nhè nhẹ, hơn nữa còn hơi nóng lên, những tiếng động hai người Lâm Đình và Lưu Diễm vừa rồi làm ra trong phòng bị Doanh Doanh nghe được toàn bộ.
“Hầu Hoài ngủ thiếp đi rồi, ngủ say như chết”, Doanh Doanh nói.
Nghe thấy cô ta nói thệ Lâm Đình tất nhiên không hề khách khí.
Anh không kéo Doanh Doanh về phòng mà ở ngay trong vườn nhà. Lâm Đình để hai tay Doanh Doanh vịn vào cây gục ở chỗ này.
Hiện tại Lâm Đình hoàn toàn không cần bất kỳ động tác dư thừa nào, lập tức bắt đầu.
Đương nhiên, có bài học kinh nghiệm lần trước, Lâm Đình không hề muốn đế người ta nghe được tiếng kêu của Doanh Doanh.
Tiếng nói yêu kiều của Doanh Doanh chính là thứ khiến cho người ta kích động nhất, cô ta càng kêu, càng có thể kích thích hứng thú của đàn ông.
Hiện tại, Lâm Đình không muốn nghe Doanh Doanh kêu nên trực tiếp cầm một cái khăn chặn lại miệng cô ta.
Khi Doanh Doanh ngã xuống đất, Lâm Đình không chút keo kiệt để lại tất cả sản phẩm cuối cùng trên người cô ta, khồng lưu lại trong thân thể Doanh Doanh.
Lâm Đình không muốn làm Doanh Doanh mang thai con của mình, đàn bà như vậy, anh chơi đùa thì được, lại không thể mang thai con của anh.
Sau khi Doanh Doanh lấy được thỏa mãn từ chỗ Lâm Đình, một hồi lâu sau cô ta mới đứng dậy khỏi mặt đất.
Ngay lúc Doanh Doanh ngồi dậy, cõ ta mặc kệ vết bẩn trên người, trực tiếp ôm lấy Lâm Đình.
“Anh Đình, tôi không muốn ở bên Hầu Hoài nữa, tôi muốn đi theo anh, tôi có thế làm người phụ nữ của anh không? Dù anh có những người phụ nữ khác, tôi cũng muốn làm một người phụ nữ trong số đó, chỉ cần anh không vứt bỏ tôi, tôi vần sẽ đi theo anh!”, Doanh Doanh động tình nói.
Đây vốn là lời nói vô cùng cảm động, nhưng lúc chúng được thốt ra từ trong miệng Doanh Doanh, Lâm Đình cảm thấy rất đau đầu. Anh với cô ta chỉ là quan hệ giải quyết nhu cầu đơn thuần, hơn nữa trong đó còn bao hàm cả cảm xúc trả thù Hầu Hoài. Thật sự để cô ta trở thành người phụ nữ của mình, trong lòng Lâm Đình vốn không muốn.
Chỉ có điều, Lâm Đình không hề biểu hiện ra ngoài, mà an ủi cồ ta: “Đương nhiên không được, cô là bạn gái của Hầu Hoài mà. Nếu tôi đoạt phụ nữ với anh ta, sau này tôi còn ngẩng đầu như thế nào trong thôn đây? Nếu cô là bạn gái Hầu Hoài thì hãy làm bạn gái anh ta cho tốt. Hai người cũng sắp kết hôn rồi, nếu lúc này chợt chia tay, e rằng gia dinh hai bên cũnq sẽ khônq đồnq ý đi?”