Conan Chi Huyết Nguyệt Tung Hoành - Q.1 - Chương 5: Chương 5
Chương 5
Khi hay tin Ikeda Chikako đã chết, hơn nữa còn bị chặt ra làm nhiều khúc, Ran và Sonoko sợ đến tái mặt. Suzuki Ayako cả người run rẩy, không ngừng tự trách bản thân. Âu Dương Nguyệt thở dài tiến lên an ủi mấy câu, trong lòng suy nghĩ có nên vạch trần tên tội phạm luôn không. Nhưng sau đó lại thấy Conan đang xoay như chong chóng tìm bằng chứng thì lập tức bỏ luôn ý định trong đầu. Mấy thứ này vẫn là để người trong ngành làm đi.
Buổi tối, khi tất cả đều đã ngủ, Ran lại bị tấn công, may nhờ Conan cứu được. Mọi người đều trong trạng thái sợ hãi, quyết định tập trung lại ở nhà giữa. Ngay lúc mọi người đang nói chuyện thì điện bỗng bị cúp, Ran bị tấn công lần thứ ba. Âu Dương Nguyệt đứng ngay bên cạnh nhanh như cắt tung ra một cú đá vào tay hung thủ, đá văng chiếc rìu qua một bên, sau đó theo thói quen nhanh chóng chế trụ hắn.
Điện đã được bật lại, tất cả hoảng hốt khi trông thấy người bị Âu Dương Nguyệt chế trụ chính là anh chàng mập mạp hiền lành Takahashi Ryouichi. Âu Dương nguyệt cũng có chút bất đắc dĩ. Vốn định để Conan phá án, nhưng thấy Ran bị tấn công ngay cạnh mình lập tức tay nhanh hơn não, theo thói quen chế trụ hắn luôn.
Tiếp sau đó là một màn kể lể dài dòng nguyên nhân vì sao giết người của Takahashi Ryouichi. Đầu đuôi mọi chuyện là do Ikeda Chikako đã đánh cắp bản quyền một tác phẩm của Atsuko khiến Atsuko phải tự tử, còn Ikeda Chikako nhờ tác phẩm đó mà nhận được một giải thưởng lớn và trở nên nổi tiếng.
Âu Dương Nguyệt đứng một bên nghe đến buồn ngủ, nhưng vẫn phải ra vẻ nghiêm túc. Conan đứng một bên bắt đầu giải thích thủ pháp của hung thủ và nguyên nhân hắn muốn giết Ran. Takahashi Ryouichi bị trói và nhốt vào một căn phòng. Sáng hôm sau, cảnh sát được gọi đến giải hắn đi, mọi chuyện cuối cùng cũng kết thúc.
Vụ căn biệt thự kết thúc được mấy ngày, Sonoko vì muốn cảm ơn Âu Dương Nguyệt đã bắt được tên hung thủ lần trước nên đã mời cô đi hát Karaoke, nghe nói sẽ có sự xuất hiên của nhóm nhạc “Lex” đang rất nổi. Âu Dương Nguyệt không tiện từ chối nên đã đồng ý, không ngờ lúc đến nơi còn có cả Ran và Conan.
Nhìn Conan đang giả ngu cười ha ha bên kia, khóe miệng Âu Dương Nguyệt không khỏi co rút lại. Thiếu niên tử thần có mặt, cũng không biết ai là kẻ xấu số hôm nay đây. Nghĩ đến đây, cô cũng chẳng còn tâm trạng hát hò nữa.
Nhân vật chính hôm nay là nhóm nhạc “Lex”, Ran và Sonoko đỏ mặt ngồi yên ngắm anh chàng hát chính Kimura Tatsuya. Xét ra thì anh chàng này cũng không tồi, khuôn mặt rất đẹp trai, giọng hát cũng tốt, Ran và Sonoko yêu thích cũng là bình thường. Âu Dương Nguyệt vốn không hứng thú với những người ít tuổi hơn mình, hơn nữa đã sớm có người trong lòng nên biểu hiện bên ngoài vẫn rất bình tĩnh.
Buổi gặp mặt bắt đầu được một tiếng, Kimura Tatsuya dường như đã uống say, không ngừng lớn giọng châm chọc những thành viên khác trong nhóm. Lông mày Âu Dương Nguyệt chau lại thành một đoàn. Ngay từ đầu cô chỉ cảm giác quen quen thôi, bây giờ cô đã nhớ lại tình tiết của vụ này. Vụ án này có thể nói là một bi kịch, tất cả đều là những hiểu lầm đan xen. Âu Dương Nguyệt thở dài. Gặp mặt chính là có duyên, vậy liền để cô giúp đỡ hai người này thành đôi đi.
Lúc này, Terahara Mari, quản lí của nhóm nhạc dưới sự chỉ định của Kimura Tatsuya đang hát bài “Hoa dại”. Khuôn mặt của Kimura Tatsuya lúc này có phần buồn bã. Âu Dương Nguyệt tiến tới nhấc Conan lên ném qua một bên, sau đó ngồi cạnh anh ta, nói với âm lượng chỉ hai người nghe được:
-Vì sao không thổ lộ với cô ấy?
Anh ta nhìn cô sững sờ, nhưng chưa kịp nói gì thì cô đã tiếp tục:
-Terahara Mari, anh thích cô ấy đúng không? Vì sao không nói thật lòng mình? Anh còn muốn chờ tới khi nào?
Âu Dương Nguyệt liên tiếp đặt ra ba câu hỏi khiến Kimura Tatsuya á khẩu, không biết trả lời thế nào. Đúng lúc này, nhạc bài “Bloody Venus”, bài ruột của anh ta vang lên, anh ta liền lấy cớ đó đi lên hát nhằm trốn tránh những câu hỏi của cô. Giọng hát này quả thực rất xuất sắc, khiến cho hết thảy mọi người trong phòng đều sững người lắng nghe.
Bài hát đã kết thúc, nhưng mọi người dường như còn chưa thoát khỏi dư âm của nó. Kimura Tatsuya trở về chỗ ngồi, sau đó hướng Yamada Katsumi, tay trống của nhóm, xin một miếng cơm nắm. Yamada Katsumi ném miếng cơm nắm cho anh ta, nhưng bị Âu Dương Nguyệt trước một bước bắt lấy. Cô rút chiếc khăn ướt ra, mỉm cười nhìn anh ta, nói:
-Lau tay sạch sẽ trước đã.
Kimura Tatsuya có chút không hiểu, nhưng vẫn làm theo, cẩn thận lau sạch tay rồi mới bắt đầu ăn. Giải quyết chuyện này xong, Âu Dương Nguyệt liền ra ngoài tìm Terahara Mari để nói chuyện. Chuyện này bắt nguồn từ cả hai nên phải đề tỉnh cả hai người mới được. Có lẽ vì cùng là phụ nữ nên nói chuyện có vẻ đơn giản hơn. Đầu tiên là vạch trần kế hoạch mưu sát của cô ta, sau đó bắt đầu khuyên nhủ.
Sơ bộ chuẩn bị coi như xong xuôi. Lúc buổi tiệc kết thúc, Âu Dương Nguyệt bí mật gọi Kimura Tatsuya và Terahara Mari tới, để hai người gặp riêng nhau. Sau một hồi vòng vo tam quốc, hai người này cuối cùng cũng về với nhau, Âu Dương Nguyệt đứng canh ngoài cửa cũng mỉm cười.
Chuyện nhóm nhạc “Lex”, Kimura Tatsuya châm chọc các thành viên khác là vì anh ta sắp bị công ti chuyển đi hát solo nên cố tình làm vậy. Cô đã gọi cho Mako thu nhóm nhạc này về công ti con của tập đoàn, để cho anh ta không cần phải lo sầu nữa. Mọi việc cuối cùng cũng hoàn thành, coi như công đức viên mãn.
Mấy ngày liền sau đó, Âu Dương Nguyệt một mực lười biếng trốn trong nhà đọc truyện. Mãi đến khi Shinkan và Yumi kiên quyết kéo cô ra ngoài đi chơi thì cô mới chịu ra khỏi nhà. Hôm nay siêu thị có chương trình giảm giá đặc biệt, dưới sự đề nghị của hai đứa nhóc, Âu Dương Nguyệt quyết định mở tiệc BBQ tối nay.
Cả ba bắt đầu tập trung mua nguyên liệu. Chủ yếu là các nguyên liệu quen thuộc như thịt ba chỉ, sườn non, phi lê bò, sườn bò, thịt gà, sò huyết, tôm, mực, cà chua bi, ớt chuông các loại, nấm các loại, hành tây, cà tím,…
Vất vả mang hết đống đồ trên về tới nhà, Âu Dương Nguyệt, Shinkan, Yumi bắt đầu xắn tay áo vào làm. Trước hết là phải sơ chế, sau đó cắt ra, tẩm ướp gia vị, tùy từng loại mà có cách xử lí khác nhau. Vì không đủ nhân thủ nên Âu Dương Nguyệt đã gọi thêm Mako và Miko, hai người đứng đầu tổ chức tại Nhật Bản, cũng là thân tín của cô, đến giúp.
Buổi tối, bữa tiệc cuối cùng cũng bắt đầu. Âu Dương Nguyệt định gọi mời Ran và Conan tới, nhưng gọi rồi mới biết họ đang trên đảo Tsukikage, nơi ông Mori vừa nhận được một lời mời đến điều tra. Đồ ăn chuẩn bị có hơi nhiều, chỉ năm người e là không thể ăn hết. Âu Dương Nguyệt suy nghĩ một chút liền quyết định mời thêm Kimura Tatsuya và Terahara Mari đến tham dự. Dù sao thì hai đứa nhóc nhà cô cũng rất thần tượng nhóm nhạc này.
Bữa tiệc diễn ra rất vui vẻ, mọi người cũng nhau hát hò, ăn uống thả cửa. Shinkan và Yumi thỏa nguyện xin được chữ kí của thần tượng yêu thích. Kimura Tatsuya và Terahara Mari dường như rất hạnh phúc, không ngừng cười nói, lấy thức ăn cho nhau, đút nhau ăn. Âu Dương Nguyệt đảo mắt nhìn quanh, khóe miệng co giật liên hồi, cảm thấy mình có chút dư thừa. Mako với Miko, Shinkan với Yumi, Kimura Tatsuya với Terahara Mari. Bảy người, ba cặp đôi, cô là người duy nhất một mình, không khỏi cười mắng:
-Mấy tên có người yêu kia, ân ái trước mặt người độc thân như ta mà không thấy lương tâm cắn rứt hả???
Sáu người nghe thấy xấu hổ gãi đầu, cười gượng gạo. Nhóc Shinkan lên tiếng:
-Tiểu thư, người đã hai mươi lăm tuổi rồi, mau kiếm bạn trai đi thôi!!!
Yumi, Mako và Miko cũng hùa theo. Terahara Mari và Kimura Tatsuya lại tròn mắt nhìn cô. Cái người nhìn như học sinh cấp ba này thậm chí còn lớn tuổi hơn họ, thật hay giả vậy??? Âu Dương Nguyệt nhìn biểu hiện của hai người này cũng chỉ cười khổ. Biết làm sao được, trời sinh khuôn mặt cô đã trẻ hơn so với tuổi rồi. Lại thêm cô bình thường không trang điểm này nọ nên khi đi cùng Ran chẳng khác nào bạn bè.
Buổi tiệc kéo dài đến tận khuya mới kết thúc, mọi người đều hài lòng ra về. Âu Dương Nguyệt cùng Shinkan và Yumi đem mọi thứ dọn dẹp sạch sẽ, sau đó đi tắm rồi về phòng ngủ. Âu Dương Nguyệt nằm trên giường, có chút hoài niệm quá khứ. Mấy năm này Ám Dạ hoạt động hết sức suôn sẻ, hầu như không gặp phải cản trở lớn nào. Cũng vì vậy mà một thân tuyệt kĩ của cô một mực xếp xó, không có chỗ xài. Lười biếng nhiều năm như vậy, Âu Dương Nguyệt cảm giác xương cốt cũng khó chịu, ngứa ngáy lắm rồi. Thật mong có một vụ nào đó hoành tráng tí để dãn xương dãn cốt một chút.
Mấy ngày sau đó, Âu Dương Nguyệt đều cố gắng dậy sớm chăm chỉ chạy bộ, tập lại mấy bài quyền đơn giản. Không nghĩ tới lúc tập xong vào tiệm mua nước uống liền trúng được một chuyến du lịch ba ngày hai đêm ở Izu. Âu Dương Nguyệt vừa cảm thán bản thân vận may bạo phát, vừa đi về nhà. Shinkan và Yumi nghe thấy tin này lập tức hoan hô tung nhà, vội vàng chạy đi sắp xếp quần áo.
Ngày hôm sau, ba người đã có mặt ở Izu. Sau khi cất hành lí vào phòng khách sạn, Shinkan và Yumi vội vàng thay đồ tắm rồi ào ra bãi biển. Âu Dương Nguyệt mang vẻ mặt bất đắc dĩ, chậm rãi theo sau. Cô không mặc đồ tắm hai dây mà mặc một bộ đồ đùi bình thường, khoác thêm áo khoác ở ngoài, nhàn nhã nằm trên ghế ngắm biển. Bãi biển này không tồi, tuy kém bãi biển tư nhân của cô ở Izu một chút, nhưng cũng đã rất khá rồi. Chỉ là ở đây quá đông người, khiến Âu Dương Nguyệt có phần không thoải mái. Từng làm sát thủ nên cô yêu thích sự yên tĩnh hơn là ồn ào, cũng không thích những nơi quá đông người.
Tắm biển vui vẻ đã đời rồi, hai đứa nhóc lại năn nỉ kéo cô đến một nhà hàng thưởng thức mấy món đặc sản ở đây, sau đó là đi mua sắm và tham quan. Hai đứa nhóc chết tiệt này, quấn lấy cô cả một ngày trời khiến cô thực sự là mệt đến chết được.
Âu Dương Nguyệt nhìn hai đứa nhóc vẫn tinh thần phấn khởi không khỏi lệ rơi trong lòng, cảm thấy thà đi làm nhiệm vụ ám sát vài chục người còn nhẹ nhàng hơn hôm nay. Cô thề lần sau nhất định phải nhẫn tâm từ chối, tuyệt không mềm lòng để chúng lôi đi như thế này.
Lúc về đến khách sạn thì trời cũng đã tối mịt, Âu Dương Nguyệt khá ngạc nhiên khi nhìn thấy rất nhiều cảnh sát trong khách sạn, nhưng sau khi thấy gia đình ông Mori cũng ở đây thì lập tức cảm thấy bình thường. Thiếu niên tử thần ở đâu, ở đó chắc chắn có người chết. Đây chính là định luật bất di bất dịch của thế giới này.