Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc (full) - Nguyễn Khánh Linh - Truyện tác giả Là Cây Dâu - Chương 108: Cô tới làm tổng biên tập đi
- Home
- Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc (full) - Nguyễn Khánh Linh - Truyện tác giả Là Cây Dâu
- Chương 108: Cô tới làm tổng biên tập đi
Gavin không muốn nói thêm nhiều lời vô ích với Đầu Trọc, anh ấy lập tức báo cảnh sát về hành vi dâm ô của anh ta để cảnh sát bắt anh ta đi, hơn nữa còn tước bỏ chức vụ của anh ta ở tạp chí Xuân Phương.
Lúc này Nguyễn Khánh Linh mới biết, hóa ra Gavin chính là chỗ dựa của Đầu Trọc.
Sau khi giải quyết anh ta xong xuôi, Gavin đi vào phòng họp, anh nhìn xung quanh một lượt, cất giọng nói không cao không thấp, vừa đủ để mọi người nghe thấy.
“Các vị đang ngồi đây, bất kỳ ai tố cáo hành vi của tập biên tập cũ đều khen thưởng mỗi người sáu trăm tám mươi triệu đồng tiền mặt.”
Nói rồi, Gavin xoay người rời đi, đám người Nguyễn Khánh Linh cũng theo anh ấy ra khỏi phòng họp.
Sau khi bọn họ rời đi, những người trong phòng họp ai nấy đều không giấu nổi vui mừng, chỉ cần tố cáo Đầu Trọc, mỗi người có thể nhận được sáu trăm tám mươi triệu đồng tiền mặt… chuyện này không phải quá đơn giản rồi sao!
Cùng lúc đó, mọi người ai nấy đều hâm mộ Nguyễn Khánh Linh, sôi nổi cảm thán, vừa rồi họ còn đang thông cảm cho cô, nào ngờ chớp mắt một cái cô đã vọt lên làm bà chủ của tạp chí rồi, quả là cuộc đời không ai biết trước được điều gì…
Hôm nay, chỉ trong vòng một buổi trưa ngắn ngủ, cục cảnh sát liên tục nhận được các cuộc gọi tố giác đến mức sắp sập đến nơi.
Nhân viên cục cảnh sát đều phải làm việc vô cùng vất vả, rõ ràng những cuộc điện thoại gọi đến đều là tố cáo cùng một người, chính là tên đầu trọc mới tới ngày hôm nay, nghe nói là tổng biên tập của một tạp chí nổi tiếng.
Ở đây có khá nhiều cảnh sát nữ, nghe qua điện thoại đều tố cáo anh ta là tên dâm loạn, chuyên đi đùa giỡn các cô gái xinh đẹp vì thế trong lòng bọn họ vô cùng căm phẫn, trực tiếp phê tội trạng của anh ta báo cáo.
Tên đầu trọc đã bị trừng phạt thích đáng, Gavin đưa Nguyễn Khánh Linh vào một quán cà phê gần đó.
Anh ấy vốn dĩ định mời cô dùng bữa trưa nhưng lại bị Nguyễn Khánh Linh khéo léo từ chối, vì thế anh ấy đành phải đưa cô tới quán cà phê.
Gavin gọi hai ly cà phê, khi cà phê còn chưa lên, anh ấy nhìn cô chăm chú.
Cho dù tốt nghiệp rồi, cô vẫn có thói quen không trang điểm như trước, luôn để mặt mộc, không giống đại đa số phụ nữ bây giờ chút nào.
Tuy là như vậy, nhưng vẻ mặt thanh thuần của Nguyễn Khánh Linh vẫn khiến người ta say đắm, đặc biệt là đôi mắt đen láy của cô, ngay cả khi cô không nhìn Gavin, anh ấy cũng cảm thấy đôi mắt cô sáng như ngôi sao lấp lánh giữa bầu trời đêm, đẹp đẽ vô cùng.
Gavin cũng không ý thức được, giờ phút này, ánh mắt anh nhìn cô đã trở nên mê mẩn.
Nhiều ngày không gặp, không lúc nào là anh ấy không nhớ tới cô.
Thậm chí chính bản thân anh ấy cũng không ngờ có một ngày mình lại si mê một người phụ nữ như thế, giống như là bị bỏ bùa vậy.
“Khụ Khụ…”
Ánh mắt Gavin rõ ràng như thế, sao Nguyễn Khánh Linh có thể không chú ý cho được, cô chỉ có thể bất đắc dĩ ho khan hai tiếng, sau đó xấu hổ nói: “Hôm nay thật sự cảm ơn anh.”
Gavin mỉm cười nói: “Đó chỉ là chuyện nhỏ thôi, tên háo sắc đó, tôi đã muốn đuổi anh ta đi từ lâu rồi, chỉ là tôi vẫn luôn ở nước ngoài cho nên không có thời gian.
Nguyễn Khánh Linh cũng mỉm cười, cô không biết nên nói gì nữa.
Cô và Gavin không thân, căn bản là không biết nên nói chuyện gì, khi đối mặt với anh ấy, cô cảm thấy có chút không được tự nhiên, lần trước lúc ở nước Anh, cô đã có cảm giác này rồi huống hồ là bây giờ, một mình cô đối diện với anh ấy.
Gavin lại không để ý những điều này, anh ấy muốn làm không khí khác đi, nên chủ động tìm đề tài nói chuyện với cô.
Nhưng hầu như mỗi lần Gavin chủ động hỏi, Nguyễn Khánh Linh lại trả lời rất ngắn gọn, không hề muốn nói chuyện dài dòng với anh ấy.
Gavin đương nhiên chú ý tới sự lạnh nhạt của cô, trong lòng anh ấy có chút mất mát nhưng vẫn không chịu từ bỏ.
Anh ấy nhìn thẳng Nguyễn Khánh Linh, chậm rãi, nhẹ nhàng nói: “Nguyễn Khánh Linh, tôi muốn mời cô tới làm Tổng biên tập ở tạp chí Xuân Phương.