Tóm tắt
“Không phải sau đó cô ta cũng được gả cho một phú nhị đại sao, chẳng lẽ ngay cả 100 vạn cũng không có?” “Phú nhị đại thì cũng vậy thôi, cô ta bây giờ, chỉ sợ bán đi cũng không thu được tiền.” Mọi người cười ồ lên. Tôi nhìn Trần Vi – người đã bỏ rơi Lục Kinh Châu năm đó – với ánh mắt phức tạp mà cô ta vừa ngẩng đầu lên cũng liền bắt gặp ánh mắt của tôi, xấu hổ và oán giận đan xen trong mắt ả.
Hiện thêm