Chiến thần ngạo thế - Dương Kiến Nghiêm (truyện full tác giả: 330) - Chương 233 Nhà họ Lâm đã bị xóa sổ rồi.
- Home
- Chiến thần ngạo thế - Dương Kiến Nghiêm (truyện full tác giả: 330)
- Chương 233 Nhà họ Lâm đã bị xóa sổ rồi.
“Dương Kiến Nghiêm, rốt cuộc nó là ai?”.
Nhưng chuyện đã đến nước này, không muốn tin thì cũng phải tin, nếu không thì sẽ không thể giải thích được tại sao các cường giả nước ngoài lại tập trung ở phía bắc.
“Điện chủ của Điện Chiến thần” Người phụ nữ trả lời.
Uỳnh!
Ông ta lùi lại mấy bước, lập cập giơ điện thoại lên, tìm số điện thoại của Dương Kiển Nghiêm.
“Dương Kiến Nghiêm, bảy bậc thầy của nhà họ Lâm chúng tôi và nhiều người khác thuộc nhà họ Lâm đã chết rồi, cậu giết nhiều người nhà họ Lâm chúng tôi như vậy đã đủ chưa?”
Lâm Thiên Hoàng nói với vẻ sốt ruột và mất bình tĩnh.
Dương Kiển Nghiêm còn chưa trả lời, ông ta đã hoảng hốt sợ hãi quỳ rạp xuống đất: “Cậu Dương, tôi sai rồi, tôi xin cậu, xin hãy tha cho tôi, tha cho những người còn sót lại của nhà họ Lâm chúng tôi. Từ nay về sau, nhà họ Lâm sẽ tôn cậu lên làm trưởng tộc”
“Tôi đã cho ông cơ hội, nhưng ông vẫn muốn dùng đến nguồn lực của nhà họ Lâm, muốn giết cả nhà tôi” Dương Kiển Nghiêm nói.
“Tôi sai rồi, tôi sai rồi, xin cậu hãy cho tôi một cơ hội nữa thôi” Lâm Thiên Hoàng cầu xin tha thứ.
“Không được”
Dương Kiển Nghiêm vừa dứt lời, Lâm Thiên Hoàng chưa kịp mở miệng nói thêm câu nào thì một con dao găm đã nhắm thẳng vào lưng ông ta.
Máu chảy ra nhuộm đỏ cả mặt đất, hệt như một bông hoa hồng đỏ thẫm đang nở rộ.
Người phụ nữ rút con dao găm ra.
Cô ta hờ hững nhấc chân lên giẫm nát chiếc điện thoại của Lâm Thiên Hoàng đang lăn lốc trên mặt đất.
Rồi bóng dáng ấy biến mất vào trong màn đêm.
Chín giờ tối.
Tất cả các gia tộc ở phía bắc nhận được tin báo, tám bậc thầy của nhà họ Lâm đều đã bỏ mạng.
Toàn bộ ba mươi thành viên trong dòng chính của nhà họ Lâm đều đã mất tích, chỉ còn sót lại ba mươi, bốn mươi người anh em họ hàng.
Mặc dù vẫn còn ba mươi bốn mươi người, nhưng ai cũng biết.
Nhà họ Lâm đã bị xóa sổ rồi.
Hôm nay, cả nước Chiêm này phải run rẩy.
Không vì lý do nào khác.
Nhà họ Lâm, gia tộc quyền thế nhất ở phía bắc đã bị xóa sổ.
Phía bắc, thành phố An Lạc, nhà họ Trần.
Trong khu biệt thự, một ông lão tuổi già sức yếu đang ngồi nhìn tập thông tin trên mặt bàn. Ông ta sững sờ, một hồi lâu mới bình tĩnh lại được.
Nội dung trên tập thông tin là chi tiết về sự biến mất lần này của nhà họ Lâm.
“Tất cả tám bậc thầy của nhà họ Lâm đều bỏ mạng, hơn ba mươi thành viên dòng chính của nhà họ Lâm cũng mất tích”
Môi ông cụ run rẩy khi nói ra những lời này.
Chỉ trong vài giờ nữa mà xóa sổ được toàn bộ nhà họ Lâm, phải mất bao nhiêu sức lực cho việc này đây?
Chủ nhà họ Trần thật sự bị sốc.
Là dòng họ lớn thứ hai ở phía bắc, ông cụ biết rõ nhà họ Lâm mạnh và đáng sợ đến mức nào, nhưng lại bị hơn năm trăm cường giả nước ngoài đến tàn sát.
Cốc cốc!
Tiếng gõ cửa vang lên.
Một người đàn ông có tuổi bước vào, kính cẩn chào: “Ông, tôi về rồi đây.”
“Chú Tần, điều tra được chưa, tại sao năm trăm cường giả nước ngoài kia lại càn quét nhà họ Lâm?” Ông cụ Trần nóng lòng hỏi.