Chí Tôn Kiếm Đế - Diệp Thanh (Truyện FULL) - Chương 44 Vơ vét xong bảo vật
Tổng cộng số kim tệ lên đến chín mươi triệu.
Ngoài ra còn có hơn một ngàn viên đan dược Hoàng giai, và hơn chín mươi viên đan dược Huyền giai.
Tất cả đều được cất giữ trong Vòng Trữ Vật của bọn họ.
Diệp Thanh lấy được vòng trữ vật của bọn họ, thuận tay mở ra, tất nhiên là lấy được bảo bảo vật bên trong.
Vơ vét xong bảo vật.
Diệp Thanh để một quản sự của Thiên Cơ Lâu sắp xếp một phòng dành cho khách quý.
Ban đêm, Diệp Thanh và muội muội ở trong phòng dành cho khách quý.
Sau những chuyện xảy ra ban ngày, thật sự không có ai dám đến quấy rầy Diệp Thanh và Diệp Mạnh Lăng.
Những người ở Thiên Cơ Lâu đều âm thầm sợ hãi trong lòng!
Người phụ nữ bí ẩn đã để lại một bóng ma rất sâu trong lòng họ.
Tuy nhiên, nền tảng của Thiên Cơ Lâu vẫn rất cường đại!
Thiên Cơ Lâu ở thành Kim Nguyên bất quá chỉ là một góc. nhỏ của tảng băng mà thôi.
Nền tảng chân chính của Thiên Cơ Lâu đặt tại kinh thành. đế quốc Đại Chu.
Nếu những gì xảy ra ở thành Kim Nguyên ồn ào truyền đến tận Thiên Cơ Lâu ở kinh thành.
Những lão già của Thiên Cơ Lâu nhất định sẽ tức giận!
Ban đêm, Diệp Thanh bảo tiểu nhị đưa tới một chậu nước nóng.
Hắn giúp Diệp Mạnh Lăng lau người.
Sau khi Diệp Mạnh Lăng bị Lý Phong bắt đi thì đã bị Lý Phong ngược đãi.
Thậm chí Lý Phong còn dùng roi quất lên người cô bé.
Nhìn thấy những vết thương khiến người ta giật mình trên cơ thể muội muội.
Lửa giận trong lòng Diệp Thanh không thể kìm nén được. Mọi chuyện tuyệt đối sẽ không chỉ giải quyết thế này.
Diệp Thanh giết Lý Phong, còn giết rất nhiều cường giả của Lý gia.
Tuy nhiên, Lý gia ở kinh thành đế quốc Đại Chu kia, Diệp Thanh hắn nhớ kỹ.
Có thể dạy dỗ ra loại súc sinh như Lý Phong, khẳng định Lý gia này không có được bao nhiêu người tốt lành.
Trong tương lai, Diệp Thanh sẽ khiến Lý gia phải trả giá càng nặng nề hơn!
Diệp Thanh giúp muội muội lau vết thương. Bôi kim sang dược.
Sau đó liền dỗ dành muội muội ngủ.
Vết thương của muội muội rất nghiêm trọng.
Tuy nhiên, trong lúc Diệp Thanh bôi thuốc cho cô bé, cô bé lại không hề phát ra bất kỳ âm thanh đau đớn nào.
Ngược lại, trên mặt Diệp Mạnh Lăng tràn ngập ý cười.
Có thể ở cùng một chỗ với ca ca và cả hai đều bình an vô sự, đối với Diệp Mạnh Lăng mà nói thì như vậy là đủ rồi.
Yêu cầu của cô bé cho tới nay đều rất đơn giản.
“Muội muội, sau khi chúng ta đến kinh thành thì hết thảy đều sẽ sẽ khá hơn!”
“Ta sẽ trị hết bệnh cho muội!”
Diệp Thanh kiên định nói.
Chứng bệnh thể lạnh đã làm muội muội hẳn chịu khổ quá lâu rồi.
Nhất định phải triệt để trị tận gốc.