Bị cắm sừng, tôi bắt đầu tu tiên - Lâm Uyên (Truyện FULL) - Chương 47 Săn thú?
Cố Linh Nhi cười và đáp lại: “Không chỉ cưỡi ngựa thôi đâu, còn có bắn cung nữal”
Hai người đi bộ vài phút, sau đó họ nhìn thấy một thảo nguyên rộng lớn. Xung quanh mọc đầy cây cối xanh tươi, cỏ cây xum xuê.
Từ xa xa, có thể nhìn thấy những con ngựa khỏe khoắn đang tự do chạy trên đồng cỏ, khung cảnh này mang lại cho người ta một cảm giác rất vui vẻ thoải mái.
Rất nhanh, nhân viên của trang trại nuôi ngựa đã đi đến chào đón Lâm Uyên và Cố Linh Nhi. Bọn họ dắt theo một con ngựa màu hạt dẻ đi đến trước mặt Cố Linh Nhi và nói: “Cố tiểu thư, lâu rồi không thấy cô tới, Rouge nhớ cô lắm đó.”
Cố Linh Nhi nghe nói như vậy thì bước lên vuốt ve đầu của con ngựa kia, cười bảo: “Rouge à, hôm nay tao đến chơi với mày đây.”
Lúc này, nhân viên trại ngựa đột nhiên nói: “Cố tiểu thư, có cần chuẩn bị ngựa cho bạn của cô không?”
Cố Linh Nhi đáp: “Trước tiên thì không cần. Anh Lâm, anh chưa từng học cưỡi ngựa đúng không? Cưỡi con này với em trước đi. Khi anh đã cưỡi quen rồi thì anh có thể cưỡi ngựa một mình”
“Cũng được.”
Cố Linh Nhi nghe thế thì rất vui mừng, cưỡi chung một con ngựa với Lâm Uyên, vậy là có thể rút ngắn khoảng cách một cách đường đường chính chính được rồi!
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu để cô chọn dẫn Lâm Uyên đến đây cưỡi ngựa. Nghĩ đi mà xem, hai người cùng ngồi trên lưng ngựa, ngựa phi nước đại, chắc chắn sẽ không tránh được việc có nhiều tiếp xúc cơ thể với nhau. Đây chính là tình huống tốt nhất để nam nữ trẻ tuổi thân thiết với nhau hơn, vô cùng có lợi!
Sau đó, Cố Linh Nhi cầm lấy dây cương, nói với Lâm Uyên: “Anh Lâm, anh lên ngựa trước đi! Cưỡi ngựa rất thú vị đó! Chút nữa anh làm quen được rồi thì chúng ta có thể thử dùng cung tên đi săn thú!”
Lâm Uyên kinh ngạc: “Săn thú? Trong nước cho phép săn bắt động vật à?”
“Đương nhiên là không được phép săn bắt động vật hoang dã rồi. Nhưng chúng ta sẽ săn mấy loại động vật chăn nuôi như gà vịt heo dê. Chuyện đó thì hoàn toàn không sao! Nơi này có bãi săn đặc biệt, chuyên dùng cho khách đến săn thú. Họ sẽ thả một ít gà vịt heo dê được nuôi ra, khi đó chúng ta sẽ thúc ngựa chạy nhanh, giương cung bắn tên, săn đàn gia cầm gia súc đó. Có phải rất thú vị không?”
Lâm Uyên nghe xong chỉ biết giơ ngón tay cái lên nói: “Những người có tiền như cô biết cách giải trí thật đấy!”
“Được rồi, anh lên ngựa trước đi, cẩn thận kẻo ngãi”
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại tamlinh247.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ tamlinh247.vn để vào đọc truyện nhé
Lâm Uyên đi đến trước mặt con ngựa tên là Rouge, nhìn nó vài giây rồi mới leo lên lưng ngựa. Ruoge là con ngựa đã được huấn luyện chuyên nghiệp. Mặc dù Lâm Uyên là người lạ nhưng nó cũng rất bình tĩnh, không chút cáu kỉnh bực bội nào.
Sau đó, Cố Linh Nhi cũng leo lên, hai tay cô ta vòng qua dưới nách Lâm Uyên, nắm lấy dây cương để điều khiển Rouge, bắt đầu từ từ đi về phía trước.
Không gian trên lưng ngựa không rộng lắm, thế nên cơ thể của Lâm Uyên và Cố Linh Nhi dựa sát vào nhau. Ngực của cô ta cũng thuận theo đó mà áp chặt vào lưng Lâm Uyên.
Mà cùng với sự xóc nảy khi ngựa di chuyển, bộ ngực mềm mại của Cố Linh Nhi cũng nhích lên nhích xuống trên lưng anh, giống như dùng ngực để mát xa cho Lâm Uyên vậy. Điều này khiến cho anh cảm thấy bối rối không biết làm sao, bồn chồn không yên…
Tuy rằng Cố Linh Nhi có gương mặt đáng yêu, làn da trắng nõn và mềm mại như có thể vắt ra nước, nhưng dáng người của cô ta lại rất bốc lửa, vòng nào ra vòng đấy.
Mặc dù không lớn băng Tô Chỉ Tình, nhưng từ xúc cảm mà Lâm Uyên cảm nhận được trên lưng, có lẽ chỗ đó của Cố Linh Nhi cũng không thua kém gì với bạn gái cũ của anh là Từ Dung Dung.
Thậm chí là có thể vì còn trẻ, chưa có kinh nghiệm nhiều nên còn đàn hồi hơn Từ Dung Dung nữa, làm cho Lâm Uyên cảm thấy lưng anh đang đối mặt với một áp lực không nhỏ.
Lúc này đây, gương mặt của Cố Linh Nhi cũng ửng đỏ. Cô †a định tiếp xúc gần một chút mà thôi, không ngờ rằng ngựa chạy xóc nảy như vậy. Vốn dĩ muốn Lâm Uyên chủ động, ai ngờ lại biến thành cô ta lợi dụng tình huống này để dụ dỗ…
Cô ta có thể cảm nhận được tấm lưng răn rỏi của Lâm Uyên một cách rõ ràng. Mà xúc cảm lại được truyền cho hai bên, vậy chắc là Lâm Uyên cũng cảm nhận được rõ bộ ngực mềm của cô ta đúng không?
Từ trước đến nay, Cố Linh Nhi chưa từng có bạn trai, vậy nên bây giờ cô ta rất ngại ngùng, vô cùng xấu hổ.
Rouge chở hai người đi một lúc, Cố Linh Nhi thật sự xấu hổ đến mức không chịu được nữa nên mở miệng nói: “Anh Lâm, chúng ta đổi chỗ ngồi được không. Để em lên ngồi trước cho, anh ngồi sau đi.”
Lâm Uyên do dự hỏi lại: “Vậy có ổn không? Liệu có ảnh hưởng đến việc cưỡi ngựa của cô không?”
“Không sao đâu, chúng ta đổi chỗ đi!”
Sau đó, Cố Linh Nhi níu dây cương để Rouge dừng lại, hai người đổi chỗ cho nhau, cô ta ngồi đằng trước, Lâm Uyên ngồi phía sau.
Cố Linh Nhi hơi nâng dây cương lên, tốc độ đi của Rouge đã nhanh hơn. Lâm Uyên muốn ngồi vững nên phải vươn tay ôm lấy vòng eo thon gọn của Cố Linh Nhi.
Trong khoảnh khắc đó, gương mặt của Cố Linh Nhi đỏ bừng đến tận mang tai, bởi vì cô ta cảm nhận được có gì đó lạ thường ở sau lưng…
Thật ra thì Lâm Uyên cũng không quá mức ngại ngùng cho lắm, chỉ là bị cô nàng này dùng bộ ngực mát xa lưng hơn mười phút mà thôi. Mà Cố Linh Nhi lại không phải vợ của anh, nếu Lâm Uyên không có phản ứng gì thì chẳng lẽ anh giống thái giám.
Dù sao thì Rouge cũng chỉ là một con ngựa, đi bằng bốn chân, đương nhiên không thể di chuyển êm như xe ô tô được. Bởi vậy nên khi hai người cưỡi trên lưng nó thì cơ thể không tránh khỏi va chạm với nhau, gây ra nhiều sự xấu hổ.