BẢO BỐI NHỎ CỦA HÀN TỔNG - Chương 58 - Ngoại truyện
Tuyết Nhi mang thai thấm thoát đã hơn hai tháng. Trong hai tháng vừa qua, nhất cử nhất động của cô đều do Hàn Bạch Phong giám sát.
Sợ gặp phải chuyện bất trắc nên mỗi bữa ăn của cô cũng đều do đích thân anh chuẩn bị. Hàn Bạch Phong còn mua thêm rất nhiều sách dạy nấu ăn để tham khảo
Không lâu sau đó, Tuyết Nhi lại bắt đầu vào thời kì ốm nghén. Hàn Bạch Phong lại một lần nữa tìm đủ mọi cách để cô không thấy khó chịu
Tính tình Tuyết Nhi lại càng trở nên thất thường hơn. Chỉ vừa cười đó nhưng cũng có thể khóc ngay. Cứ tưởng Hàn Bạch Phong sẽ thấy phiền phức nhưng không. Từ đầu đến cuối đều ôn nhu, nhẫn nhịn, không cãi lại cô một lời nào
Thời gian cứ thế trôi qua thoáng chóc đã đến tháng thứ năm. Bụng bầu của Tuyết Nhi cũng dần to hơn trước
Hôm ấy, Lan Anh sang chơi cùng Tuyết Nhi. Cả hai cùng nhau đi đến trung tâm thương mại mà mua sắm. Hàn Bạch Phong không yên tâm nên lệnh cho hai người vệ sĩ đi cùng. Có một điều mà anh không ngờ đến, sau ngày hôm đó Tuyết Nhi lại xuất hiện một sở thích lạ
Hàn Bạch Phong đang ngồi xử lý hồ sơ, bỗng có ai đó mở cửa đi vào. Anh vô cùng không hài lòng về việc đó, mắt vẫn chú tâm vào mây con số mà lạnh giọng
– Không có tay để gõ cửa?
– Anh quát em?
Vừa nghe giọng Tuyết Nhi, anh liền ngước mặt lên mà cất giọng vô cùng ôn nhu
– Không có, nào lại đây
Cô chầm chậm bước đến ngồi vào lòng Hàn Bạch Phong. Anh vừa xoa bụng cô mà vừa nhỏ nhẹ
– Sao không gọi Hạo Vũ mà lại tự đến?
Giọng cô thút thít mà cọ đầu vào lòng ngực rắn chắc của Hàn Bạch Phong
– Ông xã
– Hửm?
– Dior mới ra mẫu túi mới…
Không sai, sở thích kỳ lạ của Tuyết Nhi đó chính là thích mua sắm đồ hiệu
– Được, mua cho em tất
Nghe được lời của chồng, Tuyết Nhi bèn đặt lên má anh một nụ hôn. Một hồi sau, dường như nhớ ra gì đó Tuyết Nhi lại khẽ níu tay áo Hàn Bạch Phong
– Anh của em mới tặng cho Lan Anh một chiếc nhẫn rất đẹp
Hàn Bạch Phong không vội đồng ý, anh bèn nói vài câu trêu chọc Tuyết Nhi
– Nếu anh cứ mua cho em thế này mãi nhất định có ngày phá sản mất
Người ta nói phụ nữ mang thai rất nhạy cảm quả không sai. Vừa nghe như thế Tuyết Nhi lại òa lên khóc
– Hic…hic…hic…
– Đừng khóc, đừng khóc. Được rồi, anh sẽ tặng em một chiếc như thế có được không?
Không ngờ cô lại khóc như thế, Hàn Bạch Phong đành phải dịu dàng mà dỗ để Tuyết Nhi nín khóc. Nhìn mà xem, bây giờ anh có khác gì là đang chăm trẻ con đâu chứ
Mang thai mà đã như này không biết sau khi sinh xong tính cách Tuyết Nhi còn thay đổi thế nào
Lại bốn tháng nữa trôi qua, anh và cô đa cùng đi đến những ngày cuối của thai kỳ. Tối hôm đó, cả hai đang ngồi xem bộ phim cổ trang “Ly nhân tâm thượng”. Mãi chìm đắm vào các tình tiết phim thì bỗng một cơn đau bất ngờ ập đến
Tuyết Nhi ôm lấy bụng, mặt cô bắt đầu nhăn nhó rồi la lên
– Áaaa ông xã bụng em đau quá
– Không phải một tuần nữa mới sinh sao?
– Em đau…đau quá áaaa
Cô vừa la mà vừa nắm chặt lấy tóc của Hàn Bạch Phong
Sau một hồi Tuyết Nhi được đưa đến bệnh viện, ngay lập tức được chuyển đến phòng sinh
Hàn Bạch Phong không thể vào nên đành đứng bên ngoài. Hạo Vũ,Phương Huyền, Olivia và Lan Anh cùng nhận được tin liền nhanh chóng đến bệnh viện
Nhà họ Hàn nghe tin Tuyết Nhi sắp sinh mà vui mừng khôn xiết và có mặt ở bệnh viện ngay sau đó. Về phần Anh quốc thì khỏi cần nói cũng đã biết, họ lập tức bay về thành phố B trong đêm
Khi mọi người đến nơi, liền thấy Hàn Bạch Phong cứ đi qua đi lại, đầu tóc thì rối bời cẳng khác gì tổ quạ. Thấy anh hai mình như thế Thiên Anh phải cố nhịn cười
Ở bên trong, Tuyết Nhi theo lời của bác sĩ mà cố gắng dùng sức. Cô hít một hơi thật sâu, dùng sức lực cuối cùng cố gắng sinh đứa bé
Oe oe oe
Tiếng khóc của trẻ con vang lên, là một bé trai. Kể từ khi tiếng khóc cất lên Tuyết Nhi nhẹ nhõm cả người. Con của cô cuối cung cũng thuận lợi mà chào đời
Hàn Bạch Phong và Tuyết Nhi quyết định đặt cái tên Hàn Thiên Quân cho con của cả hai với mong muốn cậu bé sau nãy sẽ là một người thông minh, tài giỏi
– Vất vả cho em rồi bà xã
Giọng anh đầy ôn nhu rồi đặt lên trán cô một nụ hôn. Tuyết Nhi chỉ khẽ lắc đầu, nhìn sang bảo bối đang ngủ say mà mỉm cười
Chỉ cần gia đình ba người chúng ta mãi hạnh phúc, với em vậy là đủ!