BẢO BỐI NHỎ CỦA HÀN TỔNG - Chương 56 - Chương 56
Hôm ấy, Tuyết Nhi cố ý chọn quần áo lâu hơn bình thường một tí. Hết ướm thử bộ váy này thì lại ướm bộ váy khác lên người. Mãi đến hơn hai mươi phút, Tuyết Nhi mới chọn ra một bộ trang phục ưng ý
Hàn Bạch Phong đứng ở phía trước tựa người vào tường, dùng ngón trỏ gõ gõ vào chiếc đồng hồ đắt tiền
Thêm tầm mười phút, Tuyết Nhi bước ra ngoài với một bộ váy trắng tay phồng. Mái tóc xoăn nhẹ được để sang một bên vai. Tất cả đều làm nổi bật lên những đường nét xinh đẹp vốn có của cô
– Chúng ta đi thôi
– Vâng
Anh đưa cô đi rất nhiều nơi, địa điểm đầu tiên hai người họ dừng lại chính là trung tâm thương mại. Tuyết Nhi nhất thời cao hứng mà muốn mua sắm thêm vài bộ quần áo
Những năm trước kia, Tuyết Nhi đã vất vả để làm thêm nhưng bây giờ cuộc sống đã rất sung túc nên cô muốn dành thời gian để hưởng thụ
Tuyết Nhi mua rất nhiều thứ nhưng cô vẫn rất thảnh thơi và muốn đi dạo tiếp bởi vì những túi đồ đấy đã có người xách đó là “vệ sĩ bất đắc dĩ” Hàn Bạch Phong
Cả hai vô tình đi ngang khu vui chơi, bước chân Tuyết Nhi bỗng nhiên dừng lại. Ánh mắt cô lại hướng về phía máy gắp thú. Chú thỏ trắng bên trong đó liền thu hút cô. Tuyết Nhi lại nổi tính trẻ con mà nói với anh
– Chúng ta gắp thú một chút đi anh
Hàn Bạch Phong không nói gì mà chỉ mỉm cười gật đầu. Vợ yêu của anh muốn gì anh sẽ đều thuận theo tất
Sau khi mua xu xong, anh lần lượt bỏ chúng vào máy gắp thú. Nhưng công việc này lại khó hơn Hàn Bạch Phong nghĩ nhiều. Chú thỏ trắng cứ bị gấp lên rồi lại rơi xuống đến tận mấy lần
Dù đang rất tức giận nhưng anh cố kiềm chế lại và tiếp tục gắp nó cho Tuyết Nhi. Quả thật sau thêm vài lần chơi nữa, gấu bông cũng rơi ra ngoài
Hàn Bạch Phong cúi xuống rồi nhặt nó lên. Anh chưa vội đưa nó cho Tuyết Nhi, ngón tay chỉ chỉ vào một bên má, giọng điệu mặt dày mà nói
– Em cũng nên thưởng gì đó cho anh chứ?
– Ở đây còn có nhiều người lắm đó
– Vậy thì anh sẽ không đưa nó cho em
Tuyết Nhi mặc kệ mọi người xung quanh mà nhắm mắt lại rồi kiễng chân lên mà hôn vào má Hàn Bạch Phong. Cả gương mặt đỏ ửng lên, Tuyết Nhi ngượng ngùng nhìn anh rồi đi thẳng về phía trước không dám nhìn lại
Anh có phần ngơ ngác, miệng còn không kịp khép nổi. Đưa cánh tay chạm nhẹ lên má, khóe miệng hiện lên ý cười
Rời khỏi trung tâm thương mại, Hàn Bạch Phong lại lái xe đưa cô đến công viên giải trí. Bỗng có vài đứa trẻ nô đùa chạy ngang qua Tuyết Nhi và anh
Cô khẽ mỉm cười nhìn chúng rồi bất giác đặt tay lên bụng phẳng lì của mình. Từ hôm đó nên nay vẫn chưa có động tĩnh gì
Sau một hồi, Hàn Bạch Phong bảo Tuyết Nhi đứng đợi một lát còn mình đi mua nước cho cô rồi quay lại
Tuyết Nhi đứng nhìn mọi thứ xung quanh, đợi hơn mười phút cũng chẳng thấy anh đâu. Bỗng cô thấy bóng dáng của Hàn Bạch Phong đang đi về phía mình, trên tay còn cầm theo một bó hoa hồng đỏ
Cô lấy bàn tay nhỏ nhắn che lại miệng vì kinh ngạc. Sau đó, liền xoay đầu lại, phía sau Tuyết Nhi là một đài phun nước. Phải rồi, lần đầu tiên cả hai gặp nhau là ở nơi có đài phun nước cơ mà
Không lẽ Hàn Bạch Phong đang định cầu hôn?
Anh vẫn cứ tiến về phía Tuyết Nhi, khi đã đứng trước mặt cô Hàn Bạch Phong bất ngờ quý xuống
– Tuyết Nhi, ba năm trước chúng ta từng tổ chức nhưng đó là một cuộc hôn nhân đau thương, đầy nước mắt. Hôm nay, anh muốn hỏi em…Tuyết Nhi, em có muốn gả cho anh một lần nữa không?
Mọi người xung quanh thấy được màn cầu hôn của Hàn Bạch Phong thì vô cùng hào hứng. Bọn họ cùng nhau reo hò, có người còn quay lại cả video vì họ nhận ra anh và cô
– Đồng ý đi! Đồng ý đi!
Tuyết Nhi nhận lấy bó hoa hồng từ tay anh. Nó gần như muốn che hết cả người cô. Như để muốn chắc chắn thêm, Tuyết Nhi bèn hỏi thêm anh
– Ba năm trước em là Tuyết Nhi nhưng hiện tại em là Oriana. Em muốn biết người anh yêu thật sự là ai
– Dù em có là ai thì anh vẫn yêu bởi đơn giản em là cô gái mười lăm tuổi năm đó mà anh hết lòng muốn yêu thương, bảo vệ và chiều chuộng
Câu trả lời của Hàn Bạch Phong dường như làm Tuyết Nhi rất hài lòng. Cô không nói gì thêm mà chỉ nhẹ nhàng mỉm cười
– Anh hỏi lại thêm lần nữa nhé!
Hàn Bạch Phong lấy từ trong túi một chiếc hộp sang trọng, lấy chiếc nhẫn ở bên trong ra. Nó quả thật rất tinh xảo, từng đường nét đều rất tỉ mỉ, phía bên trên còn có viên kim cương phát ra thứ ánh sáng lấp lánh
– Nhóc con, em có muốn gả cho anh không?
– Còn không mau đeo vào
Dưới ánh nắng của buổi chiều hoàng hôn tại đài phun nước đã diễn ra màn cầu hôn của cặp đôi trẻ
Một tháng sau, Thiên Anh đã hạ sinh một bé gái vô cùng đáng yêu. Nhìn thấy Thiên Vũ và Thiên Anh hạnh phúc như vậy, Tuyết Nhi lại nghĩ đến mình. Có phải sau này cô cũng sẽ được hạnh phúc giống thế phải không?
Vì phải ở lại bệnh viện thêm vài ngày nên cậu nhóc Thế Anh sẽ ở cùng Hàn Bạch Phong và cô. Sự xuất hiện của cậu bé mà bỗng chốc biến căn biệt thự trở nên náo nhiệt hơn hẳn
Sáng ngày hôm sau, khi Hàn Bạch Phong đang đứng trước gương chỉnh trang lại quần áo thì Tuyết Nhi vẫn còn ở trong phòng tắm mãi vẫn chưa thấy ra
– Bà xã, sắp trễ giờ rồi hôm nay em không đến Maris sao?
Anh bèn đến đứng trước phòng tắm, dùng tay gõ gõ vài cái vào cửa
– Em ra ngay
Tuyết Nhi ở bên trong hồi hộp nắm chặt chiếc que thử thai. Dạo gần đây Tuyết Nhi thấy cơ thể dường như rất kì lạ. Cảm giác này y như lần mang thai trước kia và đặc biệt là tháng này kì kinh nguyệt của cô vẫn chưa tới thế nên liền sinh nghi ngờ
Bỗng một tiếng phát ra, Tuyết Nhi mở cánh cửa rồi ôm chầm lấy Hàn Bạch Phong mà rơm rớm nước mắt
– Sao thế? Có chuyện gì nói cho anh biết
Cô đưa thứ đang trên tay mình cho Hàn Bạch Phong xem. Nhìn hai vạch đỏ trên chiếc que bỗng nhiên sắc mặt anh liền thay đổi. Hàn Bạch Phong không thể tin vào những gì mình đang thấy
– E…em có thai? Anh sắp được làm…làm ba rồi phải không?
Tuyết Nhi mừng rỡ gật đầu lia lịa. Anh liền ôm chầm lấy cô rồi nhấc bổng lên. Hạnh phúc vỡ òa khi cả hai sắp được làm ba mẹ. Tuyết Nhi vui không kém anh bởi vì cô lại một lần nữa được làm mẹ
Sau khi đón nhận tin vui, Hàn Bạch Phong liền không cho cô đến công ty. Nhưng biết làm sao được, Maris đang có một dự án rất quan trọng. Thế là Tuyết Nhi phải hứa với anh đợi sau dự án này cả hai sẽ tổ chức hôn lễ và ngay sau đó Tuyết Nhi sẽ nghe lời anh ở nhà dưỡng thai không đến Maris nữa
Hôm ấy, Hàn Bạch Phong đến TK với một tâm trạng vô cùng vui vẻ. Thỉnh thoảng khi đang xử lý hồ sơ trợ lý Vũ lại bắt gặp anh đang ngồi cười tủm tỉm
– H…Hàn tổng…hôm nay ngài…có chuyện vui sao?
– Tuyết Nhi có thai rồi
– Nếu như vậy thì xin chúc mừng ngài và thiếu phu nhân
Anh lại tiếp tục cúi xuống kí văn kiện, đột nhiên dừng nét bút lại Hàn Bạch Phong bèn nói với Hạo Vũ
– Thông báo với nhân viên bảo họ hôm nay không cần phải tăng ca
Chiều ngày hôm ấy, anh tranh thủ về rất sớm. Chưa hết, Hàn Bạch Phong còn ghé vào siêu thị mua một ít thực phẩm để nấu tẩm bộ cho vợ yêu của anh đó là Tuyết Nhi
Khi cô về đến nhà đã là gần sáu giờ chiều, nhìn ngó xung quanh không thấy Hàn Bạch Phong đâu cứ tưởng là anh ở trên phòng nhưng khi mở cánh cửa ra cũng chẳng có, Tuyết Nhi bèn hỏi bác quản gia Lâm
– Anh ấy vẫn chưa về sao bác?
– Thiếu gia đang ở trong bếp thưa phu nhân
Tuyết Nhi có hơi bất ngờ, cô buộc miệng hỏi thêm
– Bếp? Anh ấy biết nấu ăn sao bác?
– Thiếu phu nhân không biết đó thôi. Thật ra…trước khi lần đầu cô về ở biệt thự này thì thiếu gia đã biết nấu ăn rồi
Sau đoạn trò chuyện cùng bác quản gia, cô liền đi thẳng vào bếp,ôm lấy anh từ phía sau
– Em về rồi sao? Nào, ngồi qua bàn đi
Tuyết Nhi ngồi ở bàn ăn, cô chống cằm lên hai tay rồi ngắm nhìn gương mặt góc cạnh của ai kia. Bỗng nhiên, Tuyết Nhi lấy ra chiếc điện thoại rồi đưa lên chụp lấy một tấm hình
Một lúc sau, Hàn Bạch Phong liền bưng sang cho Tuyết Nhi một bát cháo cá hồi còn nghi ngút khói. Nhìn món cháo anh tự tay nấu có vẻ cũng hấp dẫn và ngon miệng, Tuyết Nhi bèn đưa một muỗng cháo vào miệng nếm thử
– Thế nào ngon không?
Hàn Bạch Phong nhìn cô với vẻ mặt mong chờ được khen. Tuyết Nhi nhìn chiếc tạp dề vẫn chưa được tháo xuống thì phì cười nhưng nhanh sau đó cũng gật gù đáp
– Rất ngon
Định ăn thêm muỗng cháo thứ hai thì Tuyết Nhi lại chớt nhớ ra gì đó
– Thế Anh đâu rồi anh? Từ nãy đến giờ em không thấy thằng bé
– Nó nói muốn vào bệnh viện chơi với em gái nên Thiên Vũ đã sang rước đi rồi, hiện tại vẫn chưa về
Ăn được thêm vài muỗng, Tuyết Nhi lại hỏi Hàn Bạch Phong thêm một câu
– Anh học nấu ăn làm gì vậy?
– Để nấu cho bà xã của anh ăn. Vốn dĩ anh đã định làm từ ba năm trước nhưng đến hiện tại mới có cơ hội
– Dẻo miệng
Một hồi sau, bát cháo cũng hết sạch, Hàn Bạch Phong bèn nhận phần rửa chén về mình. Tuyết Nhi không biết làm gì nên trở về phòng để tắm rồi thay quần áo
Tối đến, Tuyết Nhi ngồi ở phòng khách vừa xem bộ phim cổ trang yêu thích, vừa ăn trái cây mà Hàn Bạch Phong đã gọt vỏ sẵn
Bỗng nhiên, cô mở điện thoại lên xem lại bức ảnh trước đó chụp anh. Tuyết Nhi liền đăng nó lên mạng xã hội kèm theo một dòng chữ:”Yêu anh, ông xã của em!”