Bác Sĩ Thiên Tài (full) - Lâm Thanh Nguyên (truyện Tác giả: Liễu hạ Huy) - Chương 1520: Em từ chối!: Cặp gắp than!
- Home
- Bác Sĩ Thiên Tài (full) - Lâm Thanh Nguyên (truyện Tác giả: Liễu hạ Huy)
- Chương 1520: Em từ chối!: Cặp gắp than!
Giải thưởng nào thu hút được sự quan tâm của con người nhất?
Giải thưởng Grammy? Không đó chính là giải Nobel.
Giải Nobel lấy tên nhà bác học nổi tiếng người Thụy Điển., Alfred Nobel, người đã phát minh ra chất nổ, ông đã để lại tài sản của mình thành lập quỹ từ thiện.
Giải thưởng Nobel giành riêng cho vật lý, hóa học, sinh học, y học, văn học và hòa bình, năm giải thưởng. Hàng năm quỹ dùng tiền lời hay lợi tức ra trao giải thưởng cho những người có cống hiến quan trọng cho con người trong năm lĩnh vực trên.
Tại sao hàng năm các giải thưởng được bình chọn lại thu hút được người trên toàn thế giới?
Trước tiên chúng ta hãy xem xét quá trình thẩm tra, xét duyệt giải thưởng để hiểu được tầm quan trọng của nó. Trước tiên tổ chức và cá nhân có quyền để cử sẽ đề ra danh sách ứng cử viên cho giải thưởng, sau đó sẽ tuyển chọn ra người ưu tú nhất nhận giải thưởng.
Người như thế nào thì đủ tư cách đề cử ứng cử viên của giải thưởng?
Những người đã đạt giải thưởng Nobel trước đó, ủy viên ủy ban bình chọn giải thưởng Nobel giáo sư đại học được chỉ định đặc biệt, các chủ tịch hiệp hội tác giả, các tác giả dành giải thưởng văn học, các tổ chức, hội đồng quốc tế.
Quá trình bình chọn của giải thưởng Nobel căn cứ vào di chúc của NobeI Trong quá trình bình chọn, người được nhận giải thưởng Nobel sẽ không bị ảnh hưởng của quốc tịch, dân tộc, ý thức và hình thái tôn giáo. Tiêu chuẩn duy nhất để bình chọn chính là thành tựu của bản thân. Tuân theo di chúc của Nobel giải thưởng hóa học và vật lý do viện khoa học hoảng gia Thụy Điển thẩm định. Giải thưởng sinh học và y học do viện y học hàn lâm Thụy Điển bình chọn. Giải thưởng văn học do viện văn học Thụy Điển bình chọn. Giải thưởng hòa bình do nghị viện Ng Uy bình chọn. Giải thưởng kinh tế ủy thác cho viện khoa học hoảng gia Thụy Điển bình chọn.
Ngày mùng mười tháng mười haị một ngày không tầm thường trong lịch sử.
Stockholm, thính phòng cổ kính.
Tần Lạc mặc một chiếc trường bào màu đen, trên ngực là một đóa hoa màu trắng nhỏ được vận chuyển theo đường hàng không từ một thị trấn nhỏ ở Italy, sắc mặt tươi cười quan sát những gương mặt như xa lạ, như thân quen bốn xung quanh.
“Bọn họ đều là những người nổi bật trong các lĩnh vực, cũng xuất sắc giống như anh” Tần Lạc nói
Lâm Hoán Khê mặc bộ đầm màu đen ngồi bên cạnh Tần Lạc, nụ cười đoan trang thường trực trên một.
Đây quả thật là một sự kiện vô cùng vui mừng. Nàng đang cảm thấy kiêu ngạo vì người đàn ông ngồi cạnh mình.
Tất cả một người đều hiều một khi đoạt được giải thưởng đanh giá nảy, tên tuổi của bạn sẽ đi vào sử sách.
Trong khi đó từ hai tháng trước Tần Lạc đã nhận được thư mời của ủy ban giải thưởng Nobel.
Ngay khi Tần Lạc một nghiên cứu ra Cổ Thảo Mộc, dùng Trung y giải quyết đại nạn vi rút ngọn lửa mà loài người đang gánh chịu, có người đã đoán rằng nhất định Tần Lạc sẽ giành được giải thưởng Nobel y học.
Đương nhiên những lời đồn đại, suy đoán này tuyệt đối không tin được.
Bởi vì khác với rất nhiều giải thưởng điện ảnh và văn học khác giải thưởng Nobel có nguyên tắc cần phải tuân thủ. Trừ khi công bố cuối cùng về người giành giải thưởng, danh sách ứng cử viên cuối cùng cho giải thưởng không được công bố công khai. Đây chính là quy định giữ bí mặt trong năm mươi năm nay. Chính vì vậy hàng năm xuất hiện rất nhiều lời đồn đại, nói người nào đó được đề cử vào danh sách, giành giải thưởng nhưng tính chân thật của nó chỉ biết được sau năm mươi năm.
Cho nên chỉ tới ngày mùng mười tháng mười hai, ngày công bố giải thưởng, chúng ta một biết được ai là người giành giải. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Đúng bốn giờ ba mươi phút chiều, ngày mùng mười tháng mười hai giờ địa phương, nghi thức trao giải thưởng Nobel của hoàng gia Thụy Điển chính thức diễn ra trong tiếng quốc ca.
Quốc Vương Thụy Điển, Kan thứ mười sáu, Gustay theo thứ tự công bố người trúng giải thưởng vật lý, giải thưởng hóa học. Bây giờ ông đang cầm trong tay bản danh sách người đoạt giải y học.
Cho dù danh sách người trúng giải chưa được công bố nhưng có khá nhiều người đang chăm chú quan sát Tần Lạc. Tất cả một người đều tin tưởng người đàn ông tới từ phưong đông này sẽ được nâng chiếc cup tượng trưng cho vinh quang vô giá này.
Đây là một điều thần kỳ tới mức độ nào?
Điều càng thần kỳ hơn chính là tuổi của người này. Chỉ e đây chính là người trẻ nhất đoạt giải thưởng từ trước tới nay.
Hơn hai mươi tuổi. Đúng là tuổi cũng như hoa. Danh lợi song song nhận được. Rốt cuộc sau này cuộc đời anh ta mang nhiều sắc thái tới mức độ nào đây? Đây chính là điều không một ai ngồi đây có thể đoán trước được.
“Một lần nữa tôi vinh hạnh tuyên bố người đoạt giải thưởng Nobel y học” Gustay mỉm cười nhìn một người sau đó một mở nút thắt ông nói to: “Đó chính là thầy thuốc Tần Lạc tới từ Trung Quốc”.
Sét đánh!
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm khắp thính phòng.
Tần Lạc kích động tới mức chỉ muốn nhảy lên nhưng hắn biết lúc này đang có vô số ống kính máy quay chĩa vào mình.
Bình tĩnh!
Nhất định phải bình tĩnh!
Phải làm ra vẻ bản thân mình không quá coi trọng giải thưởng này!
Làm bộ bản thân mình được hay không được cũng chẳng sao!
Phải làm bộ thờ ơ!
Thế nhưng Làm Hoán Khê đã chủ động nhào vào lòng Tần Lạc, hai tay nàng không nhịn được run rẩy.
Anh ấy đã thành công!
Với thân phận của mình lúc này Tần Lạc không quan tâm giải thưởng này có nhiêu tiền. Điều hắn quan tâm nhất chính là cảm giác có được khi mình giành được bao nhiêu sự tán đồng của người khác, cảm giác sự ủng hộ của toàn thế giới.
Nỗ lực của hắn đã giành được sự báo đáp. Sự vất vả của hắn cuối cùng đã có thu hoạch.
“Chúc mừng anh, ông xã” Lâm Hoán Khê ôm Tần Lạc, dịu dàng nói.
“Cám ơn” Tần Lạc ôm chặt Lâm Hoán Khê vào lòng mình. Sau lưng một người đàn ông thành công nhất định sẽ có bóng dáng một người phụ nữ thành công. Giải thưởng vinh dự này có thể chia cho Lâm Hoán Khê một nửa.
Hoàng tử Philipe đi xuyên qua đám người tới, ôm chặt Tần Lạc.
“Tần, chúc mừng anh” Philipe vui mừng nói “Hàng năm tôi đều có mặt ở đây để chứng kiến người đoạt giải thu hoạch vinh quang và tiền bạc nhưng tôi chưa từng nghĩ người bạn tốt của mình cũng làm được chuyện này hơn nữa tôi còn tận mắt nhìn thấy. Rất đáng tiếc là tôi không thể tự mình trao vương miện cho anh nếu không tôi còn vui mừng hơn nữa”.
Giải thưởng Nobel do chính Quốc vương và Hoàng hậu Thụy Điển trao tặng. Những người khác tuyệt không đủ tư cách trao giải thưởng này. Philipe là hoàng tử Thụy Điển cũng chưa đủ tư cách.
“Tôi biết tâm ý của anh” Tần Lạc vỗ vỗ vào lưng Philipe nói: “Chúng ta vĩnh viễn là bạn bè”.
“Đúng vậy. Chúng ta vĩnh viễn là bạn bè”
Những người khác cũng đi tới chúc mừng Tần Lạc. Có người hắn nhận ra, có người không nhận ra nhưng Tần Lạc hoàn toàn không hiểu bọn họ đang nói gì nữa.
Cũng may có Lâm Hoán Khê. Nàng giúp Tần Lạc biểu thị sự cám ơn.
Tần Lạc lại hiểu rõ lựa chọn một người phụ nữ thông thạo ngoại ngữ thuận tiện biết bao nhiêu.
Nếu không có người nước ngoài bề ngoài tươi cười vui vẻ ôm hôn mình nhưng sau đó dùng tiếng Anh mắng mình mình cũng không biết.
“Cái gì? Nghĩ nhiều làm gì?”
“Được rồi. Là nghĩ nhiều’.
Đợi khi sự ồn ào của một người qua đi, Tần Lạc đi lên trên đài nhận giải thưởng.
Gustay nồng nhiệt ôm Tần Lạc, cười nói: “Chúc mừng anh. anh bạn trẻ. Anh là một thầy thuốc vĩ đại Anh không chỉ cứu vớt toàn thể nhân loại, anh cũng đã cứu con gái tôi. Rất vui khi mở danh sách ra có tên của anh. Đây là lời chúc mừng của tôi với anh”.
Thông qua sự giúp đỡ của phiên dịch, cuối cùng Tần Lạc cũng hiểu lời nói của quốc vương Gustay. Người đàn ông này chính là cha của tiểu công chúa Gaibo. Ông ấy đang biểu thị sự biết ơn cứu mạng con gái mình.
“Đây là việc tôi phải làm” Tần Lạc cười nói: “Tôi và hoàng tử Philipe là bạn bè. Hơn nữa Gaibo cũng là một cô gái cực kỳ đáng yêu”.
“Đúng vậy” Gustay nói: “Tôi biết chuyện cũ của một người. Philipe, sau này anh hãy cứ gọi nó là Philipe. Còn nữa Garbo được anh chăm sóc rất tốt. Tôi đã xem kỹ băng hình bọn họ gửi về. Đúng vậy, nó là con gái của tôi nhưng tôi không hoàn thành trách nhiệm của người cha. Tôi rất áy náy. Tôi sẽ chờ khi Gaibo quay về, tôi sẽ đền bù tất thảy cho Garbo.”
“Nhất định cô ấy sẽ rất vui” Tẩn Lạc vui mừng nói. Quả thật hắn rất yêu mến cô gái Gaibo này. Gaibo có thể có hạnh phúc, hắn cũng rất hạnh phúc.
Gustay gật đầu, cầm tay Tần Lạc nói: “Mặc dù tôi rất mong đợi được trao cho anh huy chương này nhưng tôi cho rằng chuyện này do người đàn ông khác làm sẽ có ý nghĩa đặc biệt hơn”.
Ông vẫy tay xuốngbên dưới gọi to: “Philipe”.
Bên dưới xôn xao!
Khi nghe chính Gustay yêu cầu con mình thay thế trao giải thưởng Nobel rất nhiều người thầm đoán: chẳng lẽ đây chính là thái độ của hoàng gia Thụy Điển. Hoàng tử Philipe sắp nhận vị trí của cha mình hay sao?
Hoàng tử Philipe đi lên đài với vẻ đầy kích động. Sau khi ôm cha mình, Gustay, anh ta tiếp nhận tấm huy chương sau đó dùng một tư thế rất trang trọng trao nó cho Tần Lạc.
“Chúc mừng, bạn của tôi”.
“Cám ơn, Philipe”.
Một lần nữa hai người ôm nhau trên đài, bọn họ rất xứng đôi.
“Tôi nghĩ, anh nhất định sẽ không quên lời phát biểu cảm tưởng khi nhận giải thưởng?
Đương nhiên tôi biết anh có thể nói rất hay mà không cần chuẩn bị” Philipe châm chọc Tần Lạc. Anh ta biết Tần Lạc có tài ăn nói tới mức nào.
“Không có cảm tưởng, chỉ có cám ơn” Tần Lạc cười nói: “Hơn nữa tôi còn muốn làm một việc ngay tại đây”.
“Chuyện gì vậy?’
Tần Lạc tiếp nhận micro, nhìn Làm Hoán Khê với gương mặt tươi cười bên dưới nói: “Vào ngày cắt băng khánh thành building Hoán Khê, anh đã không nhịn được, định nói câu này. Nhưng anh nghĩ anh nhất định còn có cơ hội tốt hơn, thích hợp hơn nữa’.
“Chuyện này rất quan trọng. Cả đời chỉ làm một lần cho nên anh dù không phải là một người lãng mạn nhưng cũng muốn lãng mạn một lần.
“Anh nghĩ chính hôm nay, chính thời điểm này. Lâm Hoán Khẽ, em có đồng ý lấy anh không?”
Ôi…
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm bên dưới. Sau khi phiên dịch dịch lại câu nói của Tần Lạc, các khách quý bên dưới không ai keo kiệt tiếng vỗ tay của mình.
Ngay cả quốc vương Gustay đứng cạnh đó cũng vỗ tay, ông rất thích người thanh niên này. Đây là lần trao giải độc nhất vô nhị từ trước tới nay.
Trước kia chưa từng có một người nào đứng trên sân khấu này đưa ra lời cầu hôn.
Đương nhiên người có thể đứng trên sân khấu này đại đã số không cần cầu hôn vì bọn họ đã già rồi.
“Đồng ý anh ấy đi” Philipenói to.
“Đồng ý anh ấy” có người lên tiếng họa theo.
“Đồng ý anh ấy”.
“Đồng ý anh ấy”.
“Đồng ý anh ẩy”.
Trong thính phòng vang lên tiếng âm nhạc rung động lòng người. Đó là một bản nhạc viết về tình yêu.
Lâm Hoán Khê đứng thẫn thờ. Đôi mắt ươn ướt nhìn đàn ông thái độ phấn chấn, vui vẻ, sắc mặt nàng si mê mà hạnh phúc.
Không còn nghi ngờ gì nữa nàng chính là người phụ nữ thu hút sự chú ý nhiều nhất vào lúc này, cũng là người phụ nữ hạnh phúc nhất.
Nàng cắn một, giọng nói nhẹ nhàng mà kiên định: “Em từ chối”.