1000 Tiếng Yêu - Tác giả: Heenhi - Chương 61
– Đã phát hiện được những dấu vết còn đọng lại tại sân vườn nhà Khắc Minh. Nơi cậu ta sinh sống. Cũng nhờ có mấy anh em không ngại đêm khuya vẫn chung tay góp sức nên mới được như vậy. Ngoài ra, chúng ta còn tìm được một số vật dụng tra tấn đã bị tên Khắc Minh bảo giúp việc vứt đi nhưng rất may người giúp việc vì sợ những vật dụng đấy mang tính nguy hiểm cũng như hàng không hợp pháp nên đã cất giấu tại nhà riêng của mình và chúng tôi lục soát được…
Tôi chăm chú lắng nghe từng lời nói cũng như cuộc tranh luận đang diễn ra vô cùng sôi nổi về việc của điều tra ấy. Càng ngày tôi phải công nhận lực lượng cảnh sát, đội điều tra họ rất sẵn sàng hành động nhằm bảo vệ công lý, quyền sống của con người. Nhiều ngày cực khổ hành động không chỉ tìm kiếm Tạ Khanh mà còn tìm bằng chứng chứng minh hung thủ là tên Khắc Minh mọi người hợp tác và tập trung ở mức cao độ khiến tôi ngưỡng mộ không ngừng.
Kể cả An Minh, anh ta cũng không ngày nào nghỉ ngơi về những công việc của bản thân cũng như tìm kiếm Ái Hinh nhưng vẫn dành chút thời giam tham gia cùng anh em. Mỗi người một tay, một việc đều hướng đến mục tiêu đưa hung thủ ra khỏi ánh sáng và bắt hắn ta phải đền tội về việc đã làm.
Đảo mặt suy nghĩ cuối cùng Hoàng Minh vẫn khiến tôi say mê ngắm nhìn. Người đàn ông của tôi anh ta có thể lực không bao giờ cạn kiệt hay sao đấy vì tôi thấy anh làm việc gì cũng năng lượng tràn đầy và sử dụng tối đa hết công sức kể cả việc đêm khuya hóa sói anh ấy càng làm nó một cách hoàn hỏa. Tôi nhớ rõ đêm hôm qua anh đã dành bao lời đường mật để thu hút chú cá yếu ớt như tôi đây chẳng còn sức để giãy giụa mà chỉ ngoan ngoãn nằm trên tấm thớt đợi anh hành hình.
Nhớ lại hai má tôi đỏ lên vừa thương vừa trách Hoàng Minh thì điện thoại rung lên để tránh làm phiền mọi người đang làm việc tôi đi ra ngoài một cách nhẹ nhàng và bắt máy:
– Alo? Ai vậy?
Đầu dây bên kia vang lên tiếng gió thổi mạnh mẽ và tiếng cười:
– Lâu quá không gặp cô. Cô vẫn khỏe chứ?
Nghe tiếng đầu dây bên kia hỏi tôi giật mình vì giọng nói đấy:
– Khắc Minh? Anh chính là Khắc Minh có phải không?
– Thì ra cô cũng nhớ tôi sao. Phải rồi, một diễn viên vạn người mê như tôi sao lại không thể thu hút được cô nhỉ.
– Câm miệng.
Tôi tức giận quát thẳng vào điện thoại của anh ta rồi nói:
– Khắc Minh, còn được bao ngày vậy thì anh cứ sống trong hào quang của ánh sáng trên sân khấu anh ao ước đi vì tôi dám chắc một điều rồi mai đây nơi chờ đợi anh chính là cánh cổng sắt và những lời chỉ trích, chê bai của người yêu thương anh khi biết bộ mặt thật của một tên sát nhân máu lạnh, mất nhân tính như anh.
– Cô im đi. Cô có quyền gì nói tôi.
Mặc kệ anh ta ngăn cản tôi tiếp tục nói:
– Tôi chắc chắn sẽ cho anh cảm nhận rõ từng sự đau đớn mà Tạ Khanh đã phải chịu đựng, những vết thương bị anh cắt xé ra rất nhiều phần là đau đến chết người như thế nào. Tôi sẽ khiến anh sống không bằng chết.
– Hahahaha!
Tiếng hắn ta cười lớn ở phía đầu dây, anh ta không tỏ ra sợ hãi bởi vì anh muốn che đậy nó hay thật lòng, anh ta không có chút mảy may, quan tâm đến mọi thứ xung quanh vậy.
– Cô nói nữa đi, cô thách tôi nữa đi để xem cô bạn thân của cô sẽ như thế nào đây. Ai chà! Gương mặt khá xinh này mà bị cắt nhiều thịt đi không biết có còn giữ được vẻ đẹp làm đắm say An Minh thằng ngu ngốc đó không nhỉ. Mà nhìn kĩ Ái Hinh này cũng đẹp đấy. An Nhi, cô gợi ý cho tôi nên làm gì tiếp được không?
Những lời đó liên quan đến Ái Hinh. Hắn ta nói Ái Hinh đang ở bên cạnh hắn, hắn ta bảo sẽ làm tổn thương đến Ái Hinh. Không phải, hắn ta đang nói dối chỉ muốn lừa gạt tôi mà thôi. Ái Hinh còn đang ở Hồng Châu chứ không phải ở Canada nên việc đó không khả thi. harry potter fanfic
– Khắc Minh, anh đùa tôi à. Anh nghĩ tôi à con nít lên ba dễ bị anh lừa gạt hả? Tôi nói cho anh nghe…
Chưa kịp nói hết câu thì:
– Buông tôi ra, anh thả tôi ra mau nếu không anh sẽ không yên ổn đâu. Đừng đe dọa đến bạn tôi, anh không có quyền điện cho cô ấy tắt máy đi. Cho dù tôi có chết cũng sẽ không làm ảnh hưởng đến cậu ấy đâu nên anh đừng nghĩ kế hoạch của mình sẽ thành công.
– Hinh!
Từng lời nói của cậu ấy, giọng nói quen thuộc ấy hiện rõ trong đầu tôi.
“Bang”
Tôi không ngờ được hắn ta lại dám làm như vậy. Hắn ta bắt cóc Ái Hinh và đang uy hiếp tôi. Cô bạn của tôi đã thật sự thống khổ đến cỡ nào rồi mà hắn còn dám làm như vậy. Bao nhiêu đau đớn đã phải chịu đựng nay lại vì chuyện không liên quan đến mình nếu có cũng chỉ là những người đã từng gặp mặt với nhau nhưng giờ hắn làm vậy.
– Tại sao? Tại sao vậy hả? Tên Khắc Minh anh mau thả bạn tôi ra nếu anh làm gì ảnh hướng đến Ái Hinh tôi sẽ không tha cho anh. Tôi dám đảm bảo tôi sẽ giết chết anh.
– Hahahahhahahaaaaaaaa
Tiếng cười vang lên theo sau đó là tiếng của vật gì vỡ ra hình như là bình thủy tinh. Anh ta đang định làm gì vậy.
– Làm ơn đi mà. Thả tôi đi.
Kề sát điện thoại vào cạnh Ái Hinh vì hắn muốn tôi nghe được những tiếng khóc đau lòng của cô ấy, nỗi sợ hãi đang dần chiếm lĩnh sự sống còn của người bạn đấy.
– Hinh, Hinh ơi!
– Aaaaaa
Không còn nghe thấy tiếng khóc mà dứt lời là một tiếng la lớn của Ái Hinh. Ruột gan tôi như muốn nổ tung vào lúc này, tâm can tôi không còn giữ được bình tĩnh. Tư thế đứng lúc đầu giờ đã khụy xuống sàn nhà và khóc lên:
– Khắc Minh, tôi cầu xin anh đừng làm gì cậu ấy cả. Tôi ngàn vạn lần cầu xin anh đừng làm hại cậu ấy. Anh muốn gì? Anh nói đi, anh muốn gì?
Nước mắt tôi trải dài trên gò má, cơ thể tôi run lên từng hồi, chẳng còn hơi sức để trụ nỗi tôi lo lắng, tôi sợ hãi vì nghi đến Ái Hinh. Chúng tôi đã nợ cô ấy rất nhiều.
Không thấy bên đó đáp lại tôi sốt ruột hỏi lại:
– Anh muốn cái gì?
– Muốn cô đến gặp tôi. Chỉ đi một mình đến gặp tôi.