Tóm tắt
Tên Hán Việt: Truy thê hỏa táng tràng HE hậu, song trọng sinh liễu Thể loại: Ngọt sủng, song khiết, hào môn thế gia, vườn trường, chủ thụ, kim bài đề cử, 1v1, song trọng sinh, HE Tình trạng bản gốc: Hoàn 135 chương hoàn Nguồn: wikidich Văn án Thời trung học phổ thông, Phương Lăn đã biết và vừa nhìn đã yêu anh chồng nhà mình, thế nên vừa âm thầm, vừa công khai, bất cứ lúc nào cũng có thể bật hình thức theo đuổi chồng lên. Tiếc là, Triệu Thuấn kẻ ngốc nghếch kia, lúc ấy trong lòng chỉ để ý tới thằng bạn tâm cơ, mưu kế nhiều mà thôi. Ba người – em theo đuổi anh, anh theo đuổi hắn. Còn hắn thì một mình rảnh rỗi (1), thỉnh thoảng còn tới dẫm Phương Lăng một cái. (1: chỗ này bản gốc để là mỹ lệ, ý chỉ đẹp đẽ đến mức độ cao. Mà mình thấy dùng chữ mỹ lệ ở đây thì khá khó hiểu.) Mười năm quanh co, dựa vào tính cách không đâm tường Nam không quay đầu (2) lại dai dẳng, ăn vô số trái đắng (3), thiếu chút nữa là hết hy vọng. Phương Lăng cuối cùng cũng chờ được ánh mắt của Triệu Thuấn, hai người kết hôn trở thành phu phu. (2: Câu thành ngữ đầy đủ là “chưa đụng tường Nam chưa quay đầu (不撞南墙不回头)”, ý chỉ sự cố chấp, chưa đến mức bế tắc thì không chịu hồi tâm chuyển ý.) (3: gốc là ám khuy. Cái này thì mình chưa rõ nghĩa, nhưng cảm thấy từ “trái đắng” cũng hợp lí nên dùng luôn.) Thời điểm 55 tuổi, Phương Lăng cùng bạn tốt ở nhà vừa ăn bánh uống trà vừa cảm thán: “Lúc trước theo đuổi bạn già trong đầu thiếu “mạch não” (4) nhà tôi, đều là dựa vào tâm huyết tuổi trẻ, nếu hiện tại lại thêm một lần nữa, e là làm không được.” (4: gốc là căn gân.) Mới cảm thán xong, sau một đêm, Phương Lăng trở về thời cấp 3. Ở năm cuối cùng của cấp 3, thời điểm quan trọng như thế, cậu cầm trong tay thế nhưng không phải là sách, mà là hộp quà. Và trước mặt cậu, phiên bản thiếu niên của Triệu Thuấn đang mặt không cảm xúc mà nhìn cậu. Phương Lăng: à. * Bởi vì thời niên thiếu “đi sai bước nhầm”, Triệu Thuấn đối với vợ mình vẫn luôn áy náy. Quyền quyết định tài chính của gia đình giao cho vợ, việc cần thể lực để hắn làm, cố gắng một tuần, mỗi ngày, mỗi buổi tối giao thuế lương chất lượng tốt, bảo đảm không liên hệ gì với tên kia. Triệu Thuấn cảm thấy, cuộc đời tốt đẹp, hạnh phúc nhân sinh từ hai mươi tám tuổi bắt đầu. Đúng vậy, quá khứ trước kia đều là bỏ đi hết. Hạnh phúc vài thập niên, khi mà Triệu Thuấn cho rằng hắn sẽ cùng với vợ ở như thế đến cuối đời, sau một giấc ngủ dậy—— Hắn về lại thời học sinh! Nhìn “bằng hữu” đã cùng hắn kề vai sát cánh ở bên cạnh, và cách đó không xa là vợ của thời niên thiếu, Triệu Thuấn lông tơ dựng đứng. # Vợ ơi, em nghe anh giải thích!! # # Vợ, em để ý anh đi! # # Vợ cùng tôi trọng sinh, thời điểm tôi trọng sinh phạm sai lầm. # Gỡ mìn: 1- thời điểm hai người trọng sinh không giống nhau. 2- công thụ yêu đương khi đã thành niên. 3- song xử, nhưng công có điểm ngốc. Tag: Hào môn thế gia, Trọng sinh, Ngọt văn, Vườn trường Vai chính: Phương Lăng × Triệu Thuấn. Một câu tóm tắt: Vợ, để ý anh đi!! Tiền truyện Phương Lăng cùng người yêu mưa mưa gió gió đi qua vài thập niên. Thời điểm 55 tuổi (1) về lại thời cấp 3. Kiếp trước mẹ qua đời khi ở cấp 3, lại chưa từng thi đậu đại học yêu thích, kiếp này một đời đều được đầy đủ. Sau Phương Lăng phát hiện, lão công thời thiếu niên chưa từng thích mình kia đã trọng sinh trở lại. Bổn văn là cả một bầu trời nhẹ nhàng, khôi hài. Tác phẩm mang phong cách thanh thoát, chuyện xưa triển khai xoay quanh tình yêu cùng quý trọng. Tác giả hành văn nhẹ nhàng hài hước, hình tượng nhân vật sinh động dễ hình dung, ngoài những vai chính, vài vị vai phụ cũng để lại dấu ấn (2). Thanh xuân vườn trường hoạt bát, giàu tinh thần phấn chấn, học sinh phấn đấu vì tương lai chính mình, chua chua ngọt ngọt, đáng đọc. (1: Văn án để 55 tuổi, mà ở đây tác giả để 35 nên dứt khoát sửa luôn.) (2: gốc là thâm nhập nhân tâm.)