Tóm tắt
Thể loại: Ngôn Tình, Thanh xuân vườn trường, Yêu thầm, duyên trời tác hợp. HE Dịch: Ngt. Thuy_ Tình trạng bản gốc: Hoàn 81 chương Nguồn: Tấn Giang Văn án Vào năm lớp 11, có một trận mưa to trút xuống, cả trường đột ngột mất điệN. Toàn bộ học sinh đều hớn hở hú ré, vui mừng vì trộm lười được một ngày.Trong lúc các bạn khác đều được gia đình tới đón, Hứa Nại Nại lại một mình bước trong mưa to, hệ thống thoát nước của thành phố bị quá tải, gần như không thể hoàn thành nhiệm vụ của mình, hai chân của cô cũng vì vậy mà bị ngâm đến trắng bệch. Àooo- Lúc này, một chiếc ô tô đang chạy với tốc độ cao bất ngờ lao qua vũng nước, Hứa Nại Nại không kịp để phòng toàn thân bị nước tạt ướt đẫm. Không bao lâu sau, chiếc SUV màu đen kia quay đầu lại, một nam sinh cao gầy mặc đồ trắng bung ô từ trên xe bước xuống. “Thật xin lỗi”. Cậu đưa cho cô chiếc áo khoác hàng hiệu, qua màn mưa lớn chỉ có thể thấy được một khuôn mặt góc cạnh của nam sinh. Hỏi: “Tôi có thể giúp gì cho cậu không?” Lúc này hô hấp của Hứa Nại Nại trì trệ. Đây là lần gặp gỡ đầu tiên của cô và Lâm Đinh Vân. * * * Trước kỳ thi tuyển sinh đại học năm 2012, vị trí đầu tiên từ trước đến nay của Lâm Đinh Vân thế mà lại bị thay thế bởi một cái tên khác. Cho đến khi tận mắt nhìn thấy người đứng đầu danh sách là mình, Hứa Nại Nại cảm thấy bất ngờ, các bạn cùng lớp cũng rất ngạc nhiên. Thế nhưng nhìn mãi cô vẫn không nhìn thấy tên của Lâm Đình Vân trong danh sách. Lúc này bạn của Lâm Đinh Vân mới lên tiếng: “Cậu chưa biết gì sao? Lâm Đinh Vân không tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học, cậu ấy đi nước ngoài rồi.” Trong phút chốc, tình yêu thầm kín của một cô gái 17 tuổi còn chưa kịp nhìn thấy ánh sáng hay một chút hy vọng nào đã bị chôn vùi ngay từ giây phút này. Đây cũng là lần cuối cùng mà Hứa Nại Nại nghe thấy thông tin về Lâm Đinh Vân. * * * Mười năm sau, tại Hội nghị Học thuật Quốc gia về Nanobiology và Y học, dưới ánh đèn rực rỡ của sân khấu, Hứa Nại Nại thuận lợi hoàn thành tốt bài báo cáo bằng tiếng Anh giữa tràng vỗ tay nồng nhiệt của khán đài phía dưới. Sau khi ồn ào qua đi, cô loáng thoáng nhìn thấy một người đàn ông xuất chúng, người đó cũng chính là chủ tịch của công ty. Hứa Nại Nại bình tĩnh quay mặt đi chỗ khác. Nhưng lúc này, anh lại đi tới chỗ cô. Lâm Đinh Vân cúi thấp đầu nhìn cô, nhẹ giọng nói: “Đã lâu không gặp, bạn học nhỏ.”