Tóm tắt
Thời gian cứ như vậy mà trôi, hằng ngày Khánh Hi chỉ biết vùi đầu vào triều chính chẳng bao giờ để ý đến những đứa con của mình. Đến khi Khánh Hi nhận ra thì chúng nó đã lớn hết rồi chỉ còn lác đác vài đứa chỉ mới vừa ba bốn hoặc hơn chín tuổi, hắn cảm thấy thời gian trôi thật nhanh. Trong điện, Khánh Hi đang bận xử lý những công việc khác nhau đã hơn hai ngày không có ngủ khiến hắn mệt mỏi hơn nên đành ngủ gục. Phan thái giám nhìn thấy Khánh Hi nhắm mắt lại nên đi lấy chăn đắp lên cho hắn, chưa kịp đắp thì hắn đã tỉnh. – Những công việc khác đã xử lý hết chưa?_Khánh Hi thở dài mà nhìn Phan thái giám với trạng thái đầy mệt mỏi.
Hiện thêm