Tóm tắt
Tôi gật đầu, không nói thêm gì nữa.Tôi yên lặng cũng lâu rồi, có vẻ như tôi chỉ có thể yên lặng làm việc mà thôi.
Xe đi vào trung tâm thành phố, lúc này trời đã chạng vạng tối, anh không lái xe quay lại biệt thự mà lại định đi đâu thế? Mặc dù tôi thấy hơi khó hiểu, nhưng từ trước đến giờ tôi chưa bao giờ chủ động hỏi thăm chuyện của anh, nên tôi đã quyết định im lặng tiếp.
Nghĩ đến bản siêu âm lúc nãy, tôi không biết phải lên tiếng nói cho anh thế nào, lúc nhìn thử thì tôi thấy anh đang nhìn thẳng về phía trước, ánh mắt sắc bén, lạnh lùng y như cũ.
“Phó Thận Ngôn.” Tôi lên tiếng, lòng bàn tay đang nắm lấy túi xách của tôi có cảm giác hơi ẩm ẩm, chắc là do tôi quá hồi hộp nên mới bị toát mồ hôi.
Hiện thêm