Tóm tắt
Hối hận rồi… Cô thật sự hối hận vì sao bản thân lại không nhìn ra được chân tình của Hoắc Dạ đối với mình chứ? Nhưng cuối cùng cũng muộn rồi… Những gì cô nợ anh, e là sau này cũng không có cơ hội bù đắp… Xin lỗi anh… Hoắc Dạ… Giọt nước mắt hối hận cuối cùng cũng rơi khỏi khóe mắt đỏ hoe của cô, cơ thể của cô dần trở nên lạnh dần, trước khi mất hết ý thức thì đột nhiên cô lại nghe thấy tiếng gọi của Hoắc Dạ, anh đang ôm cô ở trong lòng, cả đời của anh chưa từng khóc nhưng ngay bây giờ anh lại khóc đến thê lương như thế… Một người đàn ông ngông cuồng với cả thế giới, cả đời chưa từng cầu xin ai, cũng chưa từng quỳ với ai bây giờ lại vì cô mà quỳ dưới nền đất lạnh lẽo rồi luôn miệng cầu xin cô đừng rời đi…
Hiện thêm