Tóm tắt
Mười lăm tuổi năm ấy tôi quen biết Chu Gia Dã. Ngày đó là khai giảng năm nhất cao trung, tôi vừa trở về thành phố Nam Đài, quê quán của mẹ tôi. Tôi không biết rõ đường đi, hơn nữa trời xa đất lạ, ngày đó khai giảng ngồi sai trạm xe nên thiếu chút nữa đến trễ. Khi tôi vội vàng chạy tới phòng học, trong phòng học đã ngồi đầy bạn học, chỉ còn lại một cái chỗ trống ở hàng phía sau. Tôi cúi đầu cố gắng làm thấp đi cảm giác tồn tại của bản thân, bước nhanh đi đến chỗ trống kia ngồi xuống.
Hiện thêm