Tóm tắt
Lâm Độ làm một hải vương(*), sau khi lên bờ (**), cảm thấy thế gian này không có gì thú vị, thế là trở thành một blogger chuyện tình cảm, ai ngờ lại bị một đám trong đầu chỉ biết tình ái khiến bản thân tăng xông đến rụng tóc, cảm giác bản thân già đi cả chục tuổi, cuối cùng tức chết, lại xuyên thành vai pháo hôi “mỹ cường thảm” trong bộ chuyện tu tiên ngược luyến, tuổi xuân chết sớm. (*Hải vương: chỉ người bắt cá nhiều tay, chơi đùa tình cảm người khác) (**Hải vương lên bờ: không ở biển “bắt cá” nữa, đại khái là rửa tay gác kiếm) Xem xong kịch bản, nàng chậm rãi đánh ra một cái dấu chấm hỏi, “Tông môn này rau dại trên núi đều bị đào hết sao?” Hệ thống hướng dẫn từng bước: Nhìn thấy cái đám tông môn chỉ biết yêu đương kia không sao? Cứu vớt bọn họ, cô liền có thể sống” Lâm Độ: Một người muốn đánh một người muốn bị đánh, tôn trọng họ đi. Hệ thống: Cưng à tuổi thọ của cô chỉ còn có một ngày nha. Lâm Độ: Chuyên nghiệp ra tay, bảo đảm ngài hài lòng. Thế là Lâm Độ nhận mệnh cứu vớt bị lừa đào linh cốt cuối cùng biến thành tàn phế đại sư huynh, mang thai bị đạo lữ mổ bụng lấy huyết cứu bạch nguyệt quang Nhị sư tỷ, bị Ma Tôn lợi dụng trộm lấy sư môn trọng bảo sau đó bị ném bỏ thê thảm đọa ma tiểu sư muội…… Chính là cái tông môn này họa phong thế nào lại không thích hợp như vậy? Chưởng môn tự mình cầm nồi sắt hầm ngỗng to, nhóm chân nhân không phải đang trồng đồ ăn chính là đang đào bảo…… Lâm Độ: Không xác định, nhìn lại một chút. Kịch bản dần dần phát triển đến tọa độ mấu chốt, toàn bộ tông môn đều bị Lâm Độ đồng hóa. Đại sư huynh: Ngươi thiếu linh cốt không cách nào phi thăng? Đơn giản, phi thăng không được ngươi còn có thể xuống Địa ngục nha Nhị sư tỷ: Song tu? Hài tử? Ta có sinh con đan chính ngươi sinh đi. Tiểu sư muội: Cái gì thiên hạ đệ nhất mỹ nam Ma Tôn? Liền thế này? Còn không đẹp bằng một đầu ngón tay của tiểu sư thúc Lâm Độ! * Gỡ mìn: Cả bộ quay chung quanh nữ chính trưởng thành, hơi hình tượng, có cp, mô tả ít.