Tóm tắt
Hoắc Đông Thần nhếch miệng cười tà, hắn luôn rất thích nghe lời cầu xin của cô trong cuộc giao hợp của hai người: “Em có muốn thì nói với tiểu huyệt bên dưới này của em… aaa… Nó thật sự cắn chặt tôi muốn chết, làm tôi thật thoải mái…” “Hức… Aaa… Đừng nói nữa!” Phỉ Y Hân đỏ mặt, tại sao lúc nào làʍ t̠ìиɦ hắn cũng nói những lời không đứng đắn như thế? Tổng tài lãnh khốc thường ngày đâu rồi? “Aa… to quá..” Phỉ Y Hân không thể ngăn mình phát ra tiếng rên, cô không bao giờ có sức đề kháng với hắn. Sao còn chưa ra? Cô sắp chịu không nổi nữa rồi, cứ thế này không chừng bên ngoài phòng làm việc người ta nghe thấy mất!
Hiện thêm